Cửa phòng ngủ vừa mở ra, cô bé nghe tiếng động thì trở mình ngồi dậy.
Đôi mắt to mang theo chút mơ màng mới tỉnh ngủ, như bị một tầng sương mù nhàn nhạt phủ lên, cả người chìm trong trạng thái ngốc nghếch.
“Mẹ bế… Mẹ ơi bế…”
Nũng nịu một trận, dáng vẻ nhỏ nhắn mềm mại khiến người yêu thích từ tận đáy lòng.
Dạ Cô Tinh không biết phải làm sao, khôi phục lại hơi thở rồi đi về phía con gái mình.
Húc Nhi thỏa mãn mà nép vào lồng ngực của mẹ, cọ cọ, mang theo chút lười biếng khi vừa tỉnh ngủ, cực kỳ được người ta thích.
“Ơ? Mẹ, mẹ bị muỗi đốt ạ?” Ngón tay út mũm mĩm chạm một cái lên môi của Dạ Cô Tinh nhếch môi, đôi mắt to khó hiểu.
“À…” Dạ Cô Tinh không biết nói gì, sự xấu hổ lướt qua đáy mắt, nhưng đang trước mặt con gái nên cô phải cố gắng tỏ ra đoan trang.
“Cho nên tối nay đi ngủ con phải nhớ xịt đuổi muỗi nhé.”
“Vâng ạ, Bảo Bảo biết rồi.” Cô bé rất hút muỗi, suốt ngày bên trái một nút, bên phải một nút.
“Ngoan lắm.”
Sau lưng vang lên tiếng cười đầy ẩn ý của người đàn ông.
Dạ Cô Tinh nghiến răng.
“Cha, cha cũng ngủ trưa ạ? Còn lén tắm rửa sạch sẽ nữa ~”
Người đàn ông mặc áo choàng tắm màu đen, thắt lưng dài thắt hờ hững quanh eo, lộ ra khuôn ngực cường tráng.
Nước trên tóc vẫn còn nhỏ giọt, anh đứng ở cửa phòng ngủ, vừa chói mắt vừa hấp dẫn.
“Á!” Cô bé kêu lên, chỉ vào cổ mẹ, “Chỗ này cũng bị đốt… thật là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/2010506/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.