Toàn Cơ quay mặt đi tránh ánh mắt Tử Hồ, nửa buổi, nàng mới nói: "Kỳ thực, có rất nhiều chuyện ta không thể nhớ được. Cho nên cái gì ân oán vướng mắc ta cũng không quá rõ ràng. Chỉ là. . . nếu như không gϊếŧ hắn, ta liền không thể quay về. Lại nói Vô Chi Kỳ ngươi, ngươi trước kia bị coi là đại yêu ma nhất định đã làm rất nhiều chuyện xấu phải không? Khi làm chuyện xấu, chẳng lẽ ngươi không bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày chính mình phải trả giá sao?"
Tử Hồ vội la lên: "Hắn không làm chuyện gì sai cả! Ngươi cái gì cũng không biết!"
Toàn Cơ giọng lạnh nhạt: "Ngươi làm chuyện xấu xa đều có rất nhiều lời ngụy biện cho hành vi sai trái của bản thân, nhưng vô luận là biện giải thế nào sự thật vẫn chỉ có một. Nếu hắn không làm chuyện gì tổn hại đến người khác thì vì cớ gì lại bị giam cầm ở đây?"
Tử Hồ sắc mặt tái nhợt, ngơ ngẩn nói: "Không sai, sự thật vẫn luôn chỉ có một nhưng đúng sai thì không có tuyệt đối. Ngươi không thể chỉ tin lời của của mấy vị trên Thiên Giới kia rồi xuống đây bày ra bộ dạng bênh vực kẻ yếu."
Lời này tựa hồ có chút quen tai, dường như đã từng có người nói với nàng như vậy, trên đời này không có gì trắng thuần khiết không chút tì vết cũng không có cái gì đen tối dơ bẩn đến tột cùng.
Mỗi con người đều có hai mặt trắng đen trong tâm hồn cho nên các sự việc trong mắt mỗi người lại được lí giải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-luu-ly-my-nhan-sat/1801159/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.