Editor: Đào Tử
________________________________
Quản lý cảm xúc vẫn luôn là ưu điểm Bùi Diệp hằng lấy làm kiêu ngạo.
Cô nghĩ rằng bản thân không dễ bị ảnh hưởng bởi ngoại vật, nhưng sự thật lại tát mạnh vào mặt cô.
Nhìn thấy hàng ngàn dã ma lao về phía mình, kèm theo mùi hôi hám của ma khí, cô cảm thấy trái tim vốn rất bình tĩnh bắt đầu điên cuồng dao động. Một luồng sát khí không thể kiềm chế được tông loạn trong lồng ngực cô, dường như muốn phá toang lồng ngực mà ra.
Càng cố gắng dùng lý trí để áp chế cơn cuồng loạn này, sát khí càng phản công mạnh mẽ hơn, thậm chí không biết từ lúc nào đôi mắt đã phủ một màu đỏ tươi.
Trong cơn mê man, cô cảm thấy mình đang ở một nơi tràn ngập mùi hương thanh khiết của cỏ cây, gió nhẹ lùa qua mặt, cỏ lá nhẹ nhàng cọ vào mặt cô theo làn gió. Cố gắng tập trung ý thức để nghe, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng động của những con vật nhỏ, tiếng ríu rít không ngừng.
Đây là đâu?
Bùi Diệp cố gắng mở đôi mí mắt nặng trĩu, nhưng mí mắt nặng như chì, dù cố gắng thế nào cũng không mở nổi một khe hở.
Mặc dù toàn thân không thể động đậy, nhưng trực giác mách bảo cô rằng xung quanh rất an toàn.
Cô để mặc lý trí tiếp tục chìm đắm, rất nhanh mất đi cảm giác.
Nhưng không biết, nơi cô đang ở xuất hiện một con hung thú khổng lồ như núi.
Hệ thống ba mắt đang đắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/2939209/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.