Editor: Đào Tử
________________________________
Con mèo Anh lông ngắn toàn thân trắng muốt với đôi chân ngắn bước đến gần khuôn mặt đầy máu của thanh niên để nhìn kỹ hơn.
Nó giơ móng đẩy nhẹ khuôn mặt đầy máu của thanh niên.
"Người này vẫn còn thở."
Động tác của Cố Mộ Tuyết làm kéo căng vết thương của thanh niên, khiến anh ta nhăn mặt vì đau nhưng vẫn không tỉnh lại.
"Chị Tiểu Lam, có nên cứu anh ta không?"
Cố Mộ Tuyết nghiêng đầu hỏi ý kiến Bùi Diệp.
Bùi Diệp không trả lời, mà ngồi xuống, kéo vải áo gần vết thương của thanh niên để xem kỹ.
Cố Mộ Tuyết cũng tò mò, ghé cái đầu tròn to của mình lại gần, mở to đôi mắt màu lam bảo thạch.
Bùi Diệp thu tay lại, lấy khăn giấy ướt lau máu trên đầu ngón tay: "Em nhìn xem, tình trạng da thịt xung quanh vết thương bị xoáy sâu, vũ khí gây ra vết thương không phải là dao thường dùng, mà là loại đặc chế, vết thương sâu. Trên lưng có sáu vết dao, nhìn độ sâu, hình dạng và hướng vết thương, không phải do một người gây ra. Bên ngoài đùi có hai vết đạn, cánh tay có ba vết, đều là vết xuyên qua, nhưng hình dạng của các vết thương khác nhau. Dựa trên kích thước của những lỗ vào và lỗ ra, có thể đoán không chỉ là một loại súng."
Cố Mộ Tuyết không hỏi Bùi Diệp làm thế nào chỉ nhìn qua mà biết được những điều này, nhưng cô nghe ra một thông tin.
Kẻ địch mà thanh niên đối mặt không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/2939215/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.