Editor: Đào Tử
________________________________
Không có một chút hồi hộp nào, cô giáo ưu tú Bùi Diệp đã bị ban giám hiệu nhà trường triệu tập hẹn nói chuyện.
Uống nước trà không bao giờ là tốt, hẹn nói chuyện cũng vậy.
Nam sinh tố cáo Bùi Diệp với bố mẹ nở nụ cười đầy sâu xa, trên mặt viết rõ bốn chữ "Cô chết chắc rồi".
Bùi Diệp luôn giữ nụ cười nhẹ trên mặt, không để ý đến sự uy h**p của học sinh.
Không biết cô đã chọc vào đâu mà học sinh này lại tức giận đến mức dậm chân.
"Cô chết chắc rồi!"
"Nếu cô không 'chết chắc', em nhớ đặt trước một phòng bệnh cho mình, vì sau này chắc sẽ phải ở lâu dài, có lẽ thuê tháng sẽ có ưu đãi."
Cố Mộ Tuyết lo lắng nhìn Bùi Diệp.
"... Chị Tiểu Lam, chị..."
"Không cần lo lắng cho chị."
Có một nghề có thể chỉnh đốn đám trẻ con nghịch ngợm mà không sợ bố mẹ chúng đến gây sự, cô rất hứng thú, tạm thời không muốn đổi công việc.
Cố Mộ Tuyết muốn nói lại thôi.
Là cô chủ cũ của nhà họ Cố, cô rất rõ mạng lưới quan hệ của những học sinh xung quanh.
Hầu hết học sinh trong lớp này đều có mối quan hệ mật thiết với hội đồng trường, "Chị Tiểu Lam" đắc tội với họ, mất việc bị sa thải đã là nhẹ, sợ rằng sau này còn bị trả thù. Cố Mộ Tuyết đầy lo lắng, thậm chí không còn tâm trí để học.
Bùi Diệp đi đến văn phòng hiệu trưởng, vừa vào cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/2939223/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.