Gã công tử vận phục y đại thiếu gia của Nam Thiên bang cùng với hai mươi cao thủ nai nịt gọn gàng đứng trước gian chính sảnh. Mặt đỏ gấc, có lẽ như đã quá chén. Chấn Tần Nhược vừa tru tréo réo gọi Nguyệt Hoa Nương vừa vỗ tay vào cửa chính đóng im ỉm.
Chấn Tần Nhược rống lên một tiếng thật lớn, vung hữu thủ vỗ thẳng một chưởng :
- Ầm.
Thiên Tửu Bất Túy hòa thượng thẳng tay phóng một đạo phách không chưởng đón lấy cánh cửa nặng không dưới trăm cân.
- Bình.
Đạo phách không chưởng của Thiên Tửu Bất Túy hòa thượng Thích Đà Không với dư kình trên bảy thành công lực đẩy bật cánh cửa bay ngược trở lại Chấn Tần Nhược.
Sự biến bất ngờ ngoài sự tiên liệu của gã đại thiếu gia Nam Thiên bang khiến gã không kịp trở tay, buộc hứng trọn cả cánh cửa gỗ khổng lồ.
Cánh cửa gỗ lim đẩy Chấn Tần Nhược ngã xuống đất, đè lên mình gã. Toàn thân Chấn Tần Nhược ê ẩm, nhưng y vẫn gượng đẩy cánh cửa qua bên lòm còm đứng lên. Không cần biết Thích Đà Không là ai, Chấn Tần Nhược đã tru tréo :
- Gã quỷ thúi nào dám toan tính hại đại thiếu gia.
Khi hắn nhận ra trước mặt mình là một vị hòa thượng vừa lùn vừa mập, cáu gắt nạt :
- Tên hòa thượng hột mít kia, phải lão đã...
Thích Đà Không cướp lời Tần Nhược :
- Tiểu súc sinh thấy đại sư Phật môn mà còn dám vung lời ngạo mạn ư?
- Hòa thượng thúi biết Tần Nhược này là ai mà dám phát ngôn ngạo mạn chứ. Lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-chu-ngoc-an/2222077/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.