Đào Lộ tuy đã cực kỳ mệt mỏi, nhưng nếu Trầm Úy Vũ đã yêu cầu thì cho dù có không muốn thì cô cũng không thể từ chối được, vì cô hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
“Ưm…Chặt…Chặt quá…” Đào Lộ khẽ kêu lên, côn th*t của anh quá lớn để cô có thể dễ dàng tiếp nhận, khi nó đâm vào trong cơ thể cô lần đầu tiên, cảm giác đó cô vẫn nhớ như in!
Khoái cảm mang theo đau đớn dội thẳng lên đầu, làm cho đầu óc cô trống rỗng, người mềm nhũn ghé vào lòng anh.
“Nhỏ quá ~ Quả nhiên là quả đào nhỏ. ” Trầm Úy Vũ thở dài một tiếng, anh dừng lại một chút để cho cô dần dần thích ứng được.
Cảm nhận được sự gắng gượng của côn th*t đang im lặng bên trong cô, tiểu huyệt lại bắt đầu không an phận mà co rút lại. Hành động này của Trầm Úy Vũ đã thành công đốt lửa trong người cô, bụng dưới lại có cảm giác trống rỗng.
Cho dù cơ thể đã mệt mỏi, Đào Lộ vẫn thẹn thùng mở miệng yêu cầu: “Úy Vũ…Em muốn…”, vừa nói vừa đưa lưỡi liếm lên cổ anh.
Trầm Úy Vũ bị hành động của cô làm cho côn th*t càng thêm trướng, bàn tay to nắm lấy mông cô vuốt ve, xấu xa nói: “Vừa rồi ai nói là muốn đổi ý vậy hả? Sao bây giờ lại dâm đãng nói muốn rồi?”
Cái này coi như là cô tự lấy đá đập vào chân mình ư? Nhưng sao giọng điệu của anh lại như thể nói cô là dâm phụ vậy hả?
Mà điều làm cho Đào Lộ hoang mang chính là…Đây có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-ru-yeu-nghiet-thu-truong/643571/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.