Mày Hàn Mạc vẫn nhíu chặt, nhìn Bùi Anh Hầu hỏi:
- Bùi Chủ sự, theo ý kiến của ngươi, lúc này… bản quan có nên đi nhận Lý Cố hay không? Nếu bản quan đi cứu Lý Cố, có thể phát sinh tình huống gì?
Bùi Anh Hầu vội nói:
- Đại nhân, việc này ty chức không dám làm chủ, hết thày đều do ý tứ của đại nhân.
Khóe miệng Hàn Mạc lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói:
- Cũng không phải để ngươi làm chủ, chỉ là… đưa ra một số đề nghị cho bản quan mà thôi. Nếu bản quan thật sự muốn đi, có thể phát sinh chuyện gì? Bản quan chưa bao tiếp xúc với người chợ đen, mà ngươi… Lúc trước đã trải qua thời kỳ xung đột với bọn họ, cho nên… ta muốn nghe xem ý tứ của ngươi!
Bùi Anh Hầu nhìn thần sắc Hàn Mạc, chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn tú kia, giờ phút này đã bình tĩnh tự nhiên, không khỏi trầm mặc một chút, mới chắp tay nói:
- Nếu đại nhân hỏi, ty chức liền góp vài lời… Đại nhân nghe là được, cũng không cần để ở trong lòng.
Hàn Mạc mỉm cười vuốt cằm nói:
- Ngươi nói là được, bản quan… tự có chủ ý!
Lúc này Bùi Anh Hầu mới chậm rãi nói:
- Đại nhân, chợ đen là cách gọi chung của người làm nghề kia, tiếng lóng trong nghề, gọi bọn họ là "Xà Nhân", theo ty chức biết, tuy rằng bọn họ có nhiều nghề, nhưng lại sớm định ra luật lệ, ai cũng không thể vi phạm quy củ đó… Làm việc tuân theo quy tắc, đó cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-than/2649554/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.