Hàn Tân rời khỏi Tuyên Đức vương phủ phóng người chạy như bay, giống như mũi tên xuyên qua đường hẻm nhỏ, thẳng về phía Hoàng cung.
Gã là con trai thứ của Hàn Huyền Đạo, tuy không phải quan viên triều đình nhưng thân phận cũng không phải bình thường, nên tiến vào Hoàng thành không khó khăn gì. Xưa nay ít người dám cưỡi ngựa vào Hoàng cung nhưng việc quá cấp bách nên Hàn Tân cũng bất chấp quy củ, phi ngựa vào Hoàng cung, xuyên qua mấy cung điện nặng nề, cuối cùng tới quảng trường rộng lớn trước Càn Tâm điện.
Bạch giáp Ngự Lâm quân vẫn tách ra thành một con đường nhỏ, như khi Hàn Mạc nhập điện, đao thương lăm lăm trong tay. Hàn Tân phi ngựa đến, lập tức liền có binh sĩ chĩa trường thương vào người gã.
Hàn Tân hét lớn:
- Ta là Hàn Tân, ai dám ngăn ta?
Lúc này trong Ngự Lâm quân có tướng lãnh nhận ra gã, trầm giọng quát:
- Lui!
Roạt roạt một hồi, binh sĩ lập tức thu trường thương, mà Hàn Tân cũng không để ý nhiều, tuấn mã như mũi tên, xuyên qua thế trận, xuyên qua cầu ngọc, xuyên qua quảng trường, cuối cùng đếnn trước Càn Tâm điện.
Trong mưa, các thần tử lúc này khổ sở không thể tả, bọn họ tuy không biết trong Càn Tâm điện tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ trong điện thỉnh thoảng vọng ra âm thành ù ù, thực sự giúp bọn họ hiểu, trong đại điện lúc này chỉ sợ đang là một trận đại chiến ngươi sống ta chết.
Không ít đại thần trong lòng phân vân, Hàn Huyền Đạo nếu quả muốn giết Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-than/2650214/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.