118.
“Tôi vẫn chưa kịp chúc mừng ngài, Giáo chủ Hill!” D’Antonio nháy mắt vài cái, không giấu được sự bỡn cợt.
“Nếu như có thể, tôi rất vui lòng trao đổi vị trí hiện tại của chúng ta,” Yannick nhún vai, “Lẽ nào anh không phát hiện sao, tôi quả thực giống như đã già đi hơn mười tuổi ấy.”
D’Antonio cười ha ha: “Hoàn toàn không có, Yannick, dung mạo của anh trước sau vẫn mỹ lệ như vậy!”
Cảm giác xa lạ do lâu ngày không gặp bị tiếng cười này xua đi không còn chút gì, Yannick thậm chí còn cảm thấy D’Antonio đã hoàn toàn khôi phục trở về trạng thái rộng rãi hào sảng như trước khi Lily mất tích.
“Thành thật mà nói, tôi hẳn là nên cảm tạ anh, là vì chuyện sáng nay trong Đại hội.” Hai người đều ngồi xuống, dưới sự phân phó của Yannick, rất nhanh đã có người đưa trà Blanca và điểm tâm hảo hạng nhất lên. “Nếu như không có anh đứng dậy vỗ tay dẫn đầu, tôi có lẽ vẫn phải lúng túng đứng ở nơi đó.”
D’Antonio cười nói: “Anh đã quên Đức ngài Simon rồi sao, tôi chỉ là một pháp sư nho nhỏ hoàn toàn không đáng để mắt tới, huống chi tôi còn là bạn anh, ngài ấy mới là người thật sự đã giúp đỡ anh.”
Hai người sáng nay đều nhìn thấy Avra, thế nhưng lại rất ăn ý tránh đi.
Yannick: “Trông anh giống như đã trải qua không ít chuyện, anh có nguyện ý chia sẻ cùng tôi chứ?”
D’Antonio nói: “Đương nhiên, bất quá những việc này thật ra cũng không có gì, tôi chỉ là đi du lãm qua vài quốc gia, lại lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-truong/1626971/quyen-4-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.