105.
Kỳ thực muốn khởi hành cũng không nhanh như vậy, trước khi đến Đế quốc Charlemagne, theo lẽ thường bọn họ còn phải tiến hành một cuộc họp quy nạp và tổng kết.
Bé tinh linh tựa vào ngực Yannick ngủ say, những người khác lại ngồi vây bên cạnh y.
Mũ lông tai thỏ theo từng nhịp hô hấp của bé tinh linh mà lay động, bên dưới mũ còn có hai sợi dây được thắt chặt dưới cằm, tránh cho mũ bị rơi đi.
Đối với đứa trẻ đột nhiên xuất hiện này, ngại vì có thần quan Darwin ở đây, mọi người trong lòng dù có suy đoán nhưng cũng không thực sự hỏi ra.
“Các đồng bạn thân ái.” Yannick nói, “Thành Reed Flute là tiền tuyến chống lại xác sống của Mecklen, thật cao hứng vì mọi người có thể lưu lại nơi này lịch luyện nửa tháng. Hiện tại, mọi người có ngại nói cho tôi biết thu hoạch của mình trong nửa tháng này chăng?”
Mọi người nhìn nhau, Daifield ho nhẹ một tiếng, xung phong nói trước: “Tôi phải thừa nhận, trước kia khi ở Tòa thánh, mặc dù tôi bị người ta lạnh nhạt rất nhiều thế nhưng so với những bình dân và binh sỹ đang chìm trong chiến tranh này mà nói vẫn là hạnh phúc hơn không biết bao nhiêu lần. Tôi chưa bao giờ biết được hóa ra chiến tranh lại tàn khốc như vậy, thành thật mà nói, khi những người đó cho tôi biết, trong nửa tháng này đã là khoảng thời gian chiến đấu thoải mái nhất từ lúc chiến tranh nổ ra, trong lòng tôi đã rất giật mình.”
“Tôi đã từng rất khinh thường bình dân.” Augustine biểu tình cứng nhắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-truong/1626993/quyen-3-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.