Mộc Tịch Bắc nhíu nhíu mày, Lư Dẫn Ngọc này thật sự có một cái miệng biết ăn nói a, trình độ nói dối như vậy đến chính mình cũng cam bái hạ phong:
" Ồ? Sao ta lại không biết còn có con bướm nhỉ, Thanh Từ, ngươi lại nhìn một cái, trên lưng ta có con bướm thật không? "
Thanh Từ cười lạnh nhìn nhìn mấy tên tráng hán, ánh mắt dừng ở trên lưng sống thẳng tắp kia:
" Tiểu thư, không có con bướm."
" A, vừa rồi là có thật, nhất định là bị mỹ mạo của Mộc tiểu thư hấp dẫn, nhưng ta lại thật ngốc, dọa nó bay mất rồi, Mộc tiểu thư cũng không nên tức giận."
Lư Dẫn Ngọc lập tức tiếp lời.
Mộc Tịch Bắc lắc lắc đầu, một cái trâm cài trên đầu đột nhiên rơi xuống mặt sông, không khỏi kinh hô một tiếng:
" Ôi, đây chính là trâm cài Thái phi tự mình chế tạo cho ta."
Lư Dẫn Ngọc vừa thấy, lập tức mở miệng nói với mấy tên tráng hán:
" Còn không mau đi vớt lên, chờ cái gì nữa? "
" Vâng, thiếu gia."
Mấy tên tráng hán bắt đầu cởi quần áo.
Mộc Tịch Bắc lại lắc lắc đầu nói:
" Lư công tử luôn miệng nói là ái mộ ta, cơm nước không vô, bây giờ chính là cơ hội chứng minh tốt nhất, không bằng công tử giúp ta vớt cây trâm cài này lên được không? "
Lư Dẫn Ngọc sững sờ, ăn nói khéo léo như hắn mà trong lúc nhất thời không biết phải phản bác như thế nào, nhìn nhìn nước sông chảy xiết, bất giác cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, lần nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ran-ret-thu-nu/923873/chuong-68-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.