Cho đến khi trên chân bớt sưng vù đi một chút, Ân Cửu Dạ lại cầm khăn nóng giúp Mộc Tịch Bắc lau tay.
Mộc Tịch Bắc an tĩnh nhìn, vẻ mặt ấm áp.
" Trước ngủ một lát đi. " Ân Cửu Dạ nhìn khuôn mặt tươi cười có vẻ hơi rã rời của Mộc Tịch Bắc thoáng đau lòng nói.
Mộc Tịch Bắc gật gật đầu: " Vậy chàng ngủ cùng ta đi."
Trên mặt Ân Cửu Dạ hiện lên một ý cười xấu xa, xích lại gần tai nàng cắn cắn vành tai nàng nói: " Đây là đang mời ta à?"
Gương mặt Mộc Tịch Bắc hiện lên màu hồng oánh nhuận, giống như mật đào, có thể chảy ra nước, nhẹ nhàng đánh ngực Ân Cửu Dạ, sau đó xoay người đưa lưng về phía hắn nằm ở trên giường.
Ân Cửu Dạ cởi bỏ y phục quả nhiên xoay người mà lên, nhưng hắn chỉ ôm thật chặt Mộc Tịch Bắc vào trong khuỷu tay của mình, cũng không có hành động nào khác, vẫn rất thành thật, có lẽ là thông cảm Mộc Tịch Bắc một đường xe ngựa mệt nhọc.
Giường trong doanh trướng không quá lớn, lại có chút thấp bé, mặc dù hắn là Thái Tử cao quý, nhưng điều kiện nơi biên cảnh cũng không tốt như trong tưởng tượng, hơn nữa không có Mộc Tịch Bắc ở bên, hắn lại không có tâm tư để ý đến những thứ này, cho nên vẫn luôn để tuỳ ý.
Hai người nằm ở trên giường, hơi có chút chật chội, nhưng chính bởi vì giường nhỏ, nên thân thể hai người ép sát vào nhau, rõ ràng có thể cảm nhận được nhiệt độ trên thân thậm chí là da
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ran-ret-thu-nu/924201/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.