Thanh Thanh đi lên sân thượng , vừa tới thì gặp Thanh Phong đã ngồi ở đó không biết bao lâu . Cô đi qua ngồi xuống cạnh anh .
"Sao rồi ! Vụ án không có manh mối gì sao ?" Cô đưa ly trà gừng của mình cho anh .
"Ừ ! Mọi manh mối cứ như ẩn trong sương mù vậy ! Tớ cố gắng thế nào cũng không chạm tới được !" Thanh Phong ngửa người trên ghế nhắm mắt lại .
Nhìn anh như vậy Thanh Thanh có chút không đành lòng : " Cậu không ngại nói cho tớ biết chứ !"
Thanh Phong kể lại sơ qua về vụ án , những điểm nghi vấn anh cũng nói cho cô nghe . Có lẽ anh làm vậy là trái quy định nhưng biết đâu cô sẽ có ý kiến giúp cho anh thì sao !
"Tại sao lúc đầu cậu cho tớ là nghi phạm đầu tiên ?" Thanh Thanh híp mắt nhìn anh hỏi .
"Vì cậu là người cuối cùng liên lạc cho nạn nhân !"
"Cậu chắc là tớ mới là người cuối cùng chứ ?"
"Chúng tớ điều tra danh sách liên lạc của Trương Hào , mà khoan đã !" Thanh Phong như sực nhớ điều gì , lập tức mở mail xem lại báo cáo khi điều tra bên viễn thông .
"Đúng là cậu không phải người cuối cùng ! Còn một số nữa nhưng là số khuyến mãi , cuộc gọi chỉ có 2 phút . Chúng tớ nghĩ là số gọi nhầm nhưng khi gọi lại thì không liên lạc được !"
"Trương Hào mất tích hai tháng , vậy tại sao mãi một tháng sau vị hôn thê của anh ấy mới tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ranh-gioi/76340/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.