Cả đoàn tập luyện nhiều ngày, cuối cùng đến lúc lên sân khấu kiểm tra thành quả.
Nhất là Đàm Trinh Tịnh, trưởng đoàn vô cùng mong đợi màn biểu diễn của cô.
Đây là lần đầu tiên Đàm Trinh Tịnh trở lại sân khấu, do đó trong lòng cô cứ thấp thỏm không yên, không biết liệu mình có thể biểu diễn tốt hay không, mỗi tối gọi video với Nhiếp Tu Tề, cô đều lơ đãng, trong đầu chỉ nghĩ đến điệu múa.
Khi Nhiếp Tu Tề biết được thời gian diễn ra buổi biểu diễn, anh nói với cô rằng hôm đó mình bận việc.
Đàm Trinh Tịnh cảm thấy có đôi chút thất vọng, nhưng ngoài miệng lại tỏ ý mình không bận tâm: "Không sao, công việc của anh quan trọng hơn."
Nhiếp Tu Tề thấy rõ vẻ mất mát của cô, trong đôi mắt đen kịt hiện lên ý cười, đến lúc đó anh sẽ tạo cho cô một bất ngờ lớn.
Ngày diễn ra buổi biểu diễn cuối năm là một ngày đầu đông giá rét.
Nhóm vũ công mặc áo lông dài đứng run rẩy trong gió Bắc. Trưởng đoàn và các giáo viên dẫn dắt đứng phía trước đám người dặn dò thật kỹ lưỡng trước khi họ lên sân khấu.
Chú Địch vốn định đưa Đàm Trinh Tịnh đến thẳng Nhà hát lớn Quốc gia, nhưng cô không muốn trở nên đặc biệt, vậy nên đã đến vũ đoàn rồi đi xe cùng mọi người.
Sau khi các giáo viên dặn dò xong xuôi, nhóm vũ công xếp hàng lên xe. Chiếc xe khởi động, sau hơn mười phút đã đến Nhà hát lớn Quốc gia.
Mọi người lần lượt xuống xe, đi theo giáo viên dẫn dắt vào phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rap-tam-chiem-doat-nhuoc-linh/361764/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.