“Sao sợ tôi như vậy?” Cố Minh Thành hỏi một câu.
“Không… không có!” Khương Thục Đồng nói, có chút cảm xúc thẹn thùng: “Cố tổng…”
“Ừ, sao vậy?”
“Em gái tôi muốn hỏi ngài, nó có điểm nào không tốt, vì cái gì mà ngài lại không coi trọng nó?” Giọng Khương Thục Đồng thật sự rất thấp. Cố Minh Thành vẫn luôn cho rằng Khương Vũ Vi là cô muốn giới thiệu cho anh ta, nhưng thật sự không phải, rõ ràng là Lục Chi Khiêm nhưng Khương Thục Đồng cũng không dám nói ra.
“Không thích một người cũng cần lý do sao?”
Khương Thục Đồng gật gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi sẽ khuyên em gái mình. Nhưng cô ấy đối với ngài nhất kiến chung tình, tôi cũng không biết nên khuyên cô ấy thế nào.”
Giữa trưa nay ăn cơm không sạch sẽ, Khương Thục Đồng bị một trận thấy tởn, dạ dày co rút, nói còn chưa dứt lời đã che miệng chạy vào toilet. Ở cửa toilet Khương Thục Đồng thấy được Ngôn Hi, theo bản năng cô nhíu một chút mày.
Không muốn cùng cô ta nói chuyện, Khương Thục Đồng liền chạy vào toilet nôn ra.
Ngôn Hi đi theo phía sau Khương Thục Đồng: “A, trách không được Lục thiếu không đến chỗ tôi, hóa ra phu nhân Lục mang thai!”
Mang thai? Khương Thục Đồng không nhịn được trong lòng cười khẩy một tiếng.
Lục Chi Khiêm cũng không chịu cho cô cơ hội thì sao cô có thể mang thai của anh ta được?
Nhưng với loại tiểu tam như Ngôn Hi, Khương Thục Đồng không thể mất khí chất của chính thất. Cô lấy khăn lau miệng, xoay người cười rất tươi: “Đúng vậy, đàn ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2522924/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.