“Biết rồi” Cố Minh Thành lười lười nói。
Trợ lý vừa bước gần cửa,liền nhìn thấy Khương Thục Đồng đang bước vào trong。
“Chủ tịch đang trong phòng nghỉ mát xa!” Trợ lý nhỏ tiếng nói một câu。
Xem ra ngày nào bác sĩ cũng đến đây mát xa là thật đó,trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ。
Cô bước vào trong phòng nghỉ,nhìn thấy Cố Minh Thành đang nằm sấp trên giường,thân trên đang trần chuồng,da màu lúa mạch y như tràn đầy năng lượng vô hạn vậy,anh y như biết Khương Thục Đồng đã vào trong,lại làm y như không biết,bởi vì anh không có nói chuyện với Khương Thục Đồng,đầu nghiêng sang một bên。
Khương Thục Đồng luôn chú ý cách mát xa của Trúc Vân,không ý thức đã học làm theo。
“Khương tiểu thư đối với mát xa cũng có hứng thú sao?” Trúc vân nghiêng đầu qua nhìn Khương Thục Đồng nói,“Tôi giúp Cố Tổng mát xa xong rồi,Khương tiểu thư có muốn qua thử không?”
Nói xong,Trúc Vân đã đứng dậy,thời gian mỗi lần giúp Cố Minh Thành mát xa là bốn mươi lăm phút,đã đến giờ rồi,sắc mặt của Trúc Vân rất đỏ,xem ra đã rất mệt,cô đã thu dọn đồ,nói với Cố Minh Thành,“Cố Tổng,tôi về trước đây。” Lại gật đầu với Khương Thục Đồng,thì rời đi。
Cố Minh Thành không có đứng lên,Khương Thục Đồng cũng không nói chuyện。
Cô cúi đầu chăm chút nhìn Cố Minh Thành,chiếc quần của anh kéo rất xuống,lộ ra thắt lưng chặt chẽ và dây thắt lưng lỏng lẻo của anh。
“Em làm đi。” Anh nói một câu,với giọng nói âm trầm 。
Khương Thục Đồng không nói gì,thì ngồi bên cạnh anh,bắt đầu giúp anh mát xa。
Với sự di chuyển tay của Khương Thục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523026/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.