Khương Thục Đồng biếng nhác từ trên giường ngồi dậy, cô mặc đồ ngủ, vừa ăn sáng vừa xem tin tức.
Tin tức ông ngoại cô đã hại Diệp Hạ thành bộ dạng như bây giờ càng gây xôn xao.
Đây là tin tức chủ yếu được đề cử hôm nay, tất cả giới truyền thông đều đang truyền cho nhau.
Ông ngoại đã mất từ sớm, cho nên tất cả mũi giáo đều nhắm về phía cô.
Tay đang cầm đũa của Khương Thục Đồng vẫn đang run lên, tối hôm qua anh đã hỏi cô: "Nếu anh tổn thương em, thì em sẽ làm gì? "
Đôi đũa rơi xuống đất, Khương Thục Đồng muốn khóc nhưng không thể khóc được, như có gì đó mắc nghẹn ở cổ họng, muốn nôn ra cũng không nôn được.
Cái loại cảm giác hận không thể chết đi này chiếm đoạt tâm trí cô, điên cuồng khóc giờ đây đã không thể biệu đạt được tâm trạng của cô, biểu cảm bây giờ của cô là: trên mặt cô biểu cảm nào cũng có, thế nhưng trong nháy mắt đã lướt qua, đau khổ có, dữ tợn có, cười khổ có, cười mang nước mắt có, bị lừa dối có----
Cô ở trong nhà vệ sinh, ôm bồn cầu nôn khan, dường như muốn nôn cả ruột gan ra ngoài, nhưng cái gì cũng không nôn ra được.
Nước mắt đau thương.
Nội dung trên bản tin hoàn toàn giống với những gì Cố Minh Thành viết trên hồ sơ, kèm theo tờ giấy anh đã viết đó, anh lựa chọn hôm nay sẽ công khai ra ngoài, chẳng lẽ là do tối hôm qua anh đã cho Khương Thục Đồng uống một viên "thuốc an thần" sao?
Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523115/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.