Ánh mắt Cố Minh Thành nhìn thẳng Khương Thục Đồng, rõ ràng biết cô ấy sẽ có phản ứng như thế nào, anh vẫn cứ nhìn thẳng cô.
Khương Thục Đồng thu lại ánh cười nơi khóe mắt, lòng bất an nhìn ra chỗ khác.
Cố Minh Thành mạnh mẽ kéo Khương Thục Đồng qua, để cô quỳ trên sofa trước mặt anh, dùng hai bàn tay anh véo eo của cô.
Hơi rượu nồng đầm mà hương thơm tinh khiết xộc vào mũi của Khương Thục Đồng, đàn ông đã uống rượu rất gợi cảm.
Khương Thục Đồng vốn dĩ đang cúi đầu nhưng dư quang của ánh mắt nói cho cô ấy biết, Cố Minh Thành vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.
Thế nên cô từ từ ngẩng đầu, nhìn Cố Minh Thành
Ánh mắt Cố Minh Thành vốn dĩ khoan dung còn có chút ái muội, thời khắc Khương Thục Đồng ngẩng đầu đó ánh mắt của anh đột nhiên biến thành ánh mắt của loài sói khát máu.
Khương Thục Đồng trong lúc này đột nhiên nhịp tim đập nhanh hơn.
“ Nói, anh trộm của ai rồi?” Cố Minh Thành sau khi uống rượu, giọng nói khàn khàn mà trầm thấp.
Khương Thục Đồng không để ý đến anh, nhìn ra phía ngoài cửa.
Khương Thục Đồng trầm ngâm hồi lâu, tiếp lời nói một câu, “ Anh vẫn chưa trộm được!”
Cố Minh Thành mang hình dáng mong muốn mà không đạt được nhưng lại vẫn cố cưỡng đoạt, chưa hài lòng nhưng vẫn muốn hài lòng nói “ Lần này có để cho anh trộm không?”
“ không cho” Khương Thục Đồng nói chắc như đinh đóng cột
Khương Thục Đồng thừa nhận bản thân đây là lạt mềm buộc chặt, Cố Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523193/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.