Lời nói của Khương Thục Đồng vô cớ gây ra sự đố kỵ của Cố Minh Thành.
Anh cắn chặt răng, nhìn thấy rõ gân xanh trên huyệt thái dương.
Vẫn là loài thú cái nhỏ nuôi không lớn
“ Minh Thành, anh hiểu lầm cái gì rồi” Khương Thục Đồng bừng tỉnh nhớ ra, bản thân vừa rồi không nên nói như thế.
“ Thích anh ta bao nhiêu?”
“ Ý em thích anh ấy là cảm giác của em với anh ấy giống như người cha người anh, là loại thích đó! Đừng hiểu lầm nha, dù sao cũng là thời gian bốn năm.” Khương Thục Đồng ôm chặt cổ của Cố Minh Thành, giống như rất vội vàng giải thích.
“ như cha như anh trai”
Cố Minh Thành vẫn là tức giận, anh thành niên thì Khương Thục Đồng sáu tuổi, loại cảm giác giống cha, giống anh trai này, bất luận như thế nào cũng không đến lượt người khác, loại cảm giác ngưỡng mộ kính trọng và kính nể kính sợ, không bài trừ ôm hôn này nên là anh.
“ Đối với anh thì sao?”Cố Minh Thành lần nữa ôm chặt eo của cô.
Nếu anh không hài lòng với câu trả lời của cô, cái eo nhỏ ngang ngược của cô lập tức sẽ bị chặt đứt.
“ Anh?”
“ Ùh, anh,nói xem sao.”
Khương Thục Đồng nghĩ một chút, nói ra “ anh, như người yêu, như tình nhân, như…”
“ Như cái gì?” Biểu cảm trên mặt của Cố Minh Thành đã dần ấm áp hơn.
“ Như chồng!”
Nói xong, Khương Thục Đồng liền ôm lấy bám lấy cổ Cố Minh Thành, dựa đầu vào sau vai anh, không muốn cho anh nhìn thấy mình.
Cố Minh Thành ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523217/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.