“Trận đấu của em sao tôi có thể không đến?” Nam Lịch Viễn nói.
Cố Tam Nhi vẫn ở trong lòng anh, ngọ nguậy ngọ nguậy.
Hai người họ cười với nhau, đón nhận ánh mắt nồng nhiệt của nhau, đứng giữa những tiếng ồn ào xung quanh.
Nam Lịch Viễn kéo Cố Tam Nhi đi, đã mệt cả một buổi chiều, anh phải đưa cô đi ăn đồ ngon.
Lên xe.
Nam Lịch Viễn đưa một tập tài liệu cho Cố Tam Nhi. “Xem đi, bài trí thiết kế và xếp đặt nhân viên của công ty em, xem có chỗ nào không vừa ý không?”
Cố Tam Nhi cầm lấy tập tài liệu, xem những lựa chọn cho khái niệm thiết kế, tuyển dụng nhân viên, chi nhánh công ty và quản lí của công ty trang sức Nam Đồng.
Cố Tam Nhi xem rất chăm chú, nhưng có rất nhiều điểm cô vẫn không hiểu.
“Cháu không hiểu. Không xem nữa.”
“Đợi sau khi em tốt nghiệp, sẽ làm việc ở công ty này, sao lại không xem?” Nam Lịch Viễn nói.
Lời này nói ra vô cùng thiên kinh địa nghĩa.
Bởi vì kể từ ngày hôm đó, Nam Lịch Viễn đã quyết định, phải kiểm soát chặt Cố Niệm Đồng, lỡ như sau này cô ấy muốn đi khỏi anh, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, anh sẽ cho cô cảm giác nương tựa vào anh, sau khi tốt nghiệp liền ở bên cạnh anh, làm việc ở Nam Đồng.
Cố Tam Nhi nói, “Cũng đúng.”
Lại bắt đầu chăm chú xem tiếp.
Lúc ăn cơm, Cố Tam Nhi đút cho Nam Lịch Viễn một thìa trứng cá muối, sau đó cô vẫn dùng chiếc thìa này tiếp tục ăn cơm, bởi vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523316/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.