Nam Lịch Viễn đã xử lí xong công việc của công ty rất nhanh, đến New York.
Lần này cũng không nói cho Cố Tam Nhi biết, anh thích nhìn thấy biểu cảm bất ngờ của Cố Tam Nhi mỗi lần nhìn thấy anh, sẽ nhảy vào lòng anh, anh thích cái khoảnh khắc lâu ngày trùng phùng này.
Lúc Nam Lịch Viễn đến New York, vừa đúng dịp lớp của Cố Tam Nhi phải tổ chức tiệc khiêu vũ.
Trường học nước ngoài, những buổi tiệc khiêu vũ như vậy rất nhiều.
Cố Tam Nhi vừa học xong tiết học thiết kế, ra cổng trường, đã nhìn thấy Nam Lịch Viễn đứng ở đó.
Anh mặc bộ đồ tây đơn giản màu sậm, đứng trước cổng trường của Cố Tam Nhi, một tư thế thẳng đứng, tự trở thành một phong cảnh.
Quả nhiên, cô nhìn thấy Nam Lịch Viễn, mỉm cười như đóa hoa nở rộ, nhảy vào lòng Nam Lịch Viễn, gọi một tiếng, “Lịch Viễn”.
Cô không gọi chú Nam nữa.
Nam Lịch Viễn cũng vẫn bế cô lên, quay vòng tròn.
Hai người nhìn nhau, cười.
Nam Lịch Viễn đến rồi, Cố Tam Nhi đã dọn về nhà ở, dù sao đồ của cô trong nhà đều có, cũng không cần dọn, chỉ là xách theo cái túi là đi rồi.
Là bài tập không thể thiếu của những người yêu xa sau khi gặp nhau, hai người dĩ nhiên không thiếu được.
Đầu của Nam Lịch Viễn dúi vào giữa hai chân Cố Tam Nhi, từng đợt từng đợt dẫn dắt Cố Tam Nhi vào.
Vào buổi tiệc khiêu vũ, Cố Tam Nhi dẫn Nam Lịch Viễn đi cùng.
Dù sao cũng là sự kết hợp của nam thanh nữ tú, lúc khiêu vũ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523322/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.