Đốt xong pháo hoa, Cố Vi Hằng đã chạy khỏi.
Sau đó, Miêu Doanh Cửu thấy tiếng động của xe ở ngoài sân, Cố Hành Cương đã về.
Cố Hành Cương vừa vào nhà, một cây pháo đã nổ lên “bum”, làm cho Cố Hành Cương trở tay không kịp.
“Lão Nhị, lại là em làm à? Năm nay em 15, hay là 5 tuổi?” Cố Hành Cương bước đến trước mặt Cố Vi Hằng, hai người thượng cẳng tay hạ cẳng chân với nhau.
Dáng vẻ đạt được mục đích của Cố Vi Hằng, đang cười.
Chiếc răng khểnh của anh càng rõ rệt.
Miêu Doanh Cửu nhìn bộ dạng này của anh, cũng không kiềm được cười, đây mới là bộ mặt thật của Cố Vi Hằng sao.
Lúc Cố Vi Hằng và Cố Hành Cương đùa giỡn với nhau, ánh mắt của Cố Vi Hằng lại liếc về phía Miêu Doanh Cửu, Miêu Doanh Cửu đi vào phòng.
Cố Vi Hằng hai tay đút túi quần, lại không giúp Cố Hành Cương lấy bia, hai người đi vào phòng.
Vừa vào nhà, ánh mắt Cố Vi Hằng đảo khắp nơi, tìm Miêu Doanh Cửu, mới nhìn thấy cô đang ở một góc giúp Tam Nhi chọn tên.
Miêu Doanh Cửu lại không nhìn anh, vì lúc anh vừa vào cửa, Miêu Doanh Cửu đã cảm nhận được rồi.
Cảm thấy tim đập rất nhanh.
Vị trí của Miêu Doanh Cửu quay lưng lại với Cố Vi Hằng, nhưng mà, cô đối diện với cửa kính, vì vậy, từ trong cửa kính, có thấy nhìn thấy rõ bóng của Cố Vi Hằng.
Miêu Doanh Cửu bất giác ngẩng đầu, nhìn thấy Cố Vi Hằng đang nhìn về phía cô.
Anh thường xuyên nhìn.
Nhưng mà, cuối cùng anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523436/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.