Berlin, sân bay Brandenburg.
Trong không gian ồn ào, phát thanh viên liên tục thông báo thông tin chuyến bay bằng tiếng Đức và tiếng Anh. Vài cô gái có gương mặt châu Á, thành viên một nhóm nhạc nữ, len lỏi giữa dòng người châu Âu cao lớn, bước vội tới cổng lên máy bay.
Chuyến bay từ Berlin về Đế Đô. Họ đến khá muộn, chỉ thêm vài phút nữa là khoang sẽ đóng cửa.
Ở cửa lên máy bay, tiếp viên hàng không lặng lẽ đếm người. Chỉ còn thiếu một hành khách hạng nhất. Ánh mắt cô ta bất giác nhìn ra phía ngoài.
Nắng trải trên đường băng, biến mặt đất xi măng thành một sa mạc trắng lóa. Dưới chân thang, một người phụ nữ đứng đó, cô đơn như bị thế giới quên lãng.
Cô đội chiếc mũ lưỡi trai đen, mặc chiếc áo khoác denim rộng thùng thình và quần cargo giống các thành viên nhóm nhạc, nhưng vóc dáng gầy guộc của cô vẫn lộ rõ.
Như thể chỉ cần gió mạnh hơn một chút, cô sẽ bị cuốn bay.
Thư Diêu đứng bên máy bay, cổ tay trắng nõn lộ ra khỏi ống tay áo, cầm điện thoại áp lên tai:
“Bắt kịp rồi. Có chuyện gì thì đợi về nước hẵng nói. Tôi lên máy bay đây.”
Đầu dây bên kia là quản lý của nhóm nhạc. Nhóm vừa mới thành lập, mọi thứ còn bề bộn.
Quản lý và trợ lý đều đã được công ty gọi về nước, giao tạm năm cô gái trẻ 18, 19 tuổi cho Thư Diêu – biên đạo tạm thời của họ.
Tuổi này, những cô gái vẫn còn ham chơi. Quản lý và trợ lý vừa vắng mặt, tối qua không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/roi-vao-mong-mi-thu-vi/2733697/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.