Thẩm Học Văn thấp giọng nói bên tai Thiệu Hoa: "Cô ấy là đang trình bày quá trình cô ấy muốn bao nuôi Hạ Thừa Nghĩa.""Không có, tôi không nghĩ tới là anh cần vệ sĩ.
Tôi chỉ là muốn kiếm nhiều tiền một chút, bởi vì tối thiểu trước tiên tôi phải có nhà của mình đã." Tiền Lung Lung nói xong, đi đến bên cạnh Hạ Thừa Nghĩa, quỳ một chân trên đất nắm tay Hạ Thừa Nghĩa, ở trên mu bàn tay khẽ hôn xuống.Cô cố gắng nhớ lại lời kịch Shakespeare đọc thuộc lòng lúc học đại học, ngô không ra ngô, khoai không ra khoai bắt chước nói: "Anh là đồ ăn tốt nhất, nhìn thấy anh, em một xíu đồ ăn đều không cần ăn, chỉ ăn cơm trắng cũng cảm thấy đặc biệt hương vị ngọt ngào.
Anh là bài văn trợ ngủ tốt nhất, nghĩ đến anh, không cần học thuộc từ đơn Anh ngữ em cũng có thể đi vào mộng đẹp ngọt ngào.
Anh là tiền vàng xinh đẹp nhất, ở trước mặt anh, tất cả tiền vàng bảo thạch đều ảm đạm không ánh sáng.
Thỉnh cho phép em trói.
.
.
Xin anh đi vào tòa thành tương lai của em, em sẽ chất tiền vàng và bảo thạch đầy giường anh, vì anh chấp nhận tất cả vận rủi xoay quanh anh, vì anh kể những câu chuyện vui tươi nhất trước khi ngủ.
Anh có nguyện ý đi theo em không?"Cô ngửa đầu 45 độ, trong mắt tràn ngập tình cảm chân thành tha thiết.Hạ Thừa Nghĩa, Thiệu Hoa, Thẩm Học Văn, biên kịch cùng với Tần Dương đã hoá đá:.
.
.Hạ Thừa Nghĩa: loại cảm giác bị xem như tiểu thư quý tộc mảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rong-xuat-hien-nho-chu-y/14266/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.