Chương 10: Hóa ra Lương Vận Hàm sợ tối!
Editor: Gyunen
Beta: Esley
Lúc tỉnh lại bên ngoài trời đã tối, Lương Vận Hàm cả người mệt mỏi. Nàng đưa tay định bật đèn, thế nhưng mở không được. Bị cúp điện? Hay là đèn hỏng rồi? Lương Vận Hàm không thể làm gì khác hơn là bước xuống giường, định ra ngoài xem xem.
Bỗng nhiên dưới chân vấp đến một sợi dây, ầm một tiếng, có đồ vật bị hất đổ rơi xuống đất, tiếp theo là tiếng thủy tinh vỡ. Hỏng bét! Làm vỡ đồ gì đó rồi! Lúc này đột nhiên cửa bị mở ra,
"Lương tiểu thư? Làm sao vậy!" Văn Dư tỉnh sớm hơn Lương Vận Hàm một lúc, cũng phát hiện không mở đèn được, liền đi phòng khách tìm đèn pin. Nghe thấy phòng khách vang lên tiếng động lớn, liền chạy tới xem.
"Tôi không cẩn thận làm bể đồ."
"Hình như bị cúp điện, em có bị thương không?"
Mặc dù không có ánh sáng, thế nhưng Văn Dư rất nhanh biết món đồ bị bể là chiếc đèn kiểu treo tường. Cô mua món đồ đó khi cùng Tiêu đi Vân Nam, nàng ở một cửa tiệm nhìn vừa ý. Sau khi nhận được qua bưu điện, hai người mất hơn nửa ngày mới gắn lên được. Tiêu mỗi lần ở phòng này đều sẽ đem đèn đặt ở bên giường, nàng rất ưu thích cái đèn này.
"Thật xin lỗi!"
"Chỉ là cái đèn thôi, em có bị thương không?"
"Không có, nhưng mà đèn bể rồi."
"Em đừng di chuyển, coi chừng đạp phải mảnh vỡ. Ở đây chờ tôi một lát."
Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rot-cuoc-gap-duoc-em-van-viet/2862028/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.