Esley: chào buổi sáng mọi người !cuối tuần vui vẻ nhá!
Văn Dư lại đến New Zealand lần nữa, thời điểm là vào trước tết xuân của Trung quốc khoảng một tuần, Lương Vận Hàm còn có nửa năm nữa là kết thúc khóa học, nàng kỳ thật còn chưa đưa ra quyết định cuối cùng sau khi tốt nghiệp sẽ làm gì, ngay cả trường học còn hỏi không biết Lương Vận Hàm có hứng thú ở lại làm giáo viên không. Lương Vận Hàm cùng Văn Dư nói chuyện này, Văn Dư nói để cho nàng tự mình cân nhắc. Lương Vận Hàm có chút không hiểu Văn Dư vì cái gì không kiên trì bắt mình về nước, Văn Dư giải thích là nếu như sự nghiệp của Vận Hàm phát triển tốt, cô để nàng tự cân nhắc cũng chưa hẳn không thể a!
Khi Văn Dư về đến nơi Lương Vận Hàm ở thì đã là đêm khuya, sau khi cùng phó tổng giám đốc của công ty Phong Đầu nói chuyện một ngày, hiện tại Văn Dư chẳng còn hơi sức đâu mà nói chuyện. Lương Vận Hàm nhìn vẻ mệt mỏi toát ra từ trong mắt, nàng ngâm chén trà cho Văn Dư.
"Tạ ơn."
"Buổi tối ngày mai chị có thời gian không?"
"Có. Thế nào?"
"Cùng tôi đi dự một buổi tiệc."
"Lớp tổ chức?"
"Không phải, buổi tiệc của doanh nghiệp, chị nhớ ăn mặc chỉnh chu một chút. Xế chiều ngày mai tôi còn có khảo thí, sau đó còn có việc, không thể cùng chị tới đó, bảy giờ ở khách sạn Lipar, chúng ta hẹn gặp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rot-cuoc-gap-duoc-em-van-viet/2862108/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.