Thủ đô chính thức vào xuân, cây cối ở Tây Sơn bắt đầu đâm chồi xanh biếc.
Kỷ Phục Tây đến gõ cửa thư phòng: “Vợ ơi, Tiểu Sơ đâu rồi?”
Tống Đàn đang bận việc, thờ ơ đáp: “Anh hỏi em thì em biết à? Không tự trông người cho kỹ đi.”
Người đàn ông đứng ngoài cửa chống nạnh, hồi lâu, sắc mặt đen lại: “Cái con Tống Sơ Tình này!”
Cùng lúc đó, trong phòng ngủ chính tầng hai của một căn biệt thự cách đó một cây số.
Tống Sơ Tình, người đã lén trốn đi, chui ra khỏi chăn hướng vào phòng tắm đang có người mà gọi: “Thẩm Tứ Niên~ xong chưa đó~”
Ba bốn phút sau, người vừa tắm xong quấn nửa chiếc khăn tắm bước ra, Tống Sơ Tình giả vờ che mắt nhưng vẫn hé ra khe hở để nhìn: “Aaaa, sao anh không mặc đồ!”
Thẩm Tứ Niên vừa lau tóc vừa đi đóng cửa sổ, cười đáp: “Lúc nãy sao không thấy em thẹn thùng?”
Lại bước mấy bước trèo lên giường, đè con thỏ nhỏ mặt đỏ tới mức có thể nhỏ ra nước vào trong chăn, giọng nói khàn khàn đầy mê hoặc: “Làm thêm một lần nữa?”
Tống Sơ Tình ánh mắt táo bạo, tay cũng táo bạo sờ lên cơ bụng lộ ra ngoài không khí nhưng miệng thì phun ra một câu vô trách nhiệm, cười: “Không.”
Bàn tay nhỏ ấn lên từng múi từng múi, lẩm bẩm: “Múi này là của em… múi này cũng là của em… múi này vẫn là của em… hihi, đều là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rung-dong-ngay-xuan-to-ky/2769505/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.