Dây cáp treo đối với Cố Tri Niên mà nói là một thách thức không nhỏ: dù sao trước đó mọi sự rèn luyện của cậu đều là chân đạp thực địa.
May mắn thay, Từ Dục tương đối bao dung đối với Cố Tri Niên, sau khi một lần nữa bởi vì hai chân lơ lửng mà Cố Tri Niên không thể diễn tả tốt thần thái biểu cảm của mình, Từ Dục hô một tiếng "Cắt", thầy phụ trách (*) vội vàng thả Cố Tri Niên xuống.
Sắc mặt Cố Tri Niên có chút tái nhợt, cho dù trang điểm tinh xảo cũng không che được. Hôm nay Phương Cầm cũng đi theo đoàn làm phim có chút không lo lắng bước tới: "Tri Niên, cậu có khỏe không?"
Cố Tri Niên cắn môi rồi lắc đầu. Cậu bước nhanh đến trước mặt Từ Dục, cúi đầu xin lỗi Từ Dục: "Xin lỗi đạo diễn Từ, tôi lại mắc lỗi rồi"
Thật ra tính tình của Từ Dục không phải là quá tốt, nhưng Cố Tri Niên là Hạ Lan Phục được ông lựa chọn, hơn nữa ngoại trừ cảnh ở trên không trung, những cảnh quay khác của Cố Tri Niên đều kiểm soát rất tốt.
Biết chuyện này đối với Cố Tri Niên mà nói có chút khó khăn, Từ Dục cũng không tỏ vẻ bất mãn: "Đi nghỉ ngơi một lát đi, nếu không thì ngày mai cậu có thể quay lại cảnh này."
"Đạo diễn Từ, cho tôi chút thời gian, tôi sẽ nhanh chóng thích ứng." Cố Tri Niên thành khẩn hứa hẹn. Từ Dục nhìn ánh mắt kiên định của Cố Tri Niên, lời từ chối đến bên miệng biến thành cái gật đầu: "Được, vậy chúng ta quay cảnh khác trước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-anh-dao/2003697/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.