🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian thấm thoát thoi đưa, hơn một năm trôi qua, Quý Vũ đã vào lớp 12.

Kỳ nghỉ Tết năm nay Sầm Chi Hành cũng nhắn tin bảo sẽ dẫn cậu đến Giang Thành ở vài ngày, cậu tuy có động lòng nhưng lại không đồng ý.

Lớp 12 phải đến trường học bổ túc sớm một tuần, kỳ nghỉ Tết vốn đã ngắn, nếu còn đi đi lại lại thì quá phiền phức, hơn nữa tình trạng của ông nội dạo này không được tốt cho lắm, ông cứ thấy chóng mặt nên cậu phải ở nhà chăm sóc ông.

Đêm giao thừa, mấy món ăn chính trên bàn do chính tay Quý Vũ làm, cậu giờ đã học được tay nghề của ông nội, từ điêu khắc gỗ đến nấu ăn, tất cả đều làm rất thành thạo.

Ông nội lén lút lấy rượu mơ năm ngoái tự ủ ra, Quý Vũ không đồng ý: "Ông ơi, ông không thể uống rượu đâu, lát nữa huyết áp lại cao lên đấy."

Để theo dõi huyết áp của ông, lần trước khi đến bệnh viện lấy thuốc, Quý Vũ còn dùng tiền riêng mua một máy đo huyết áp, mỗi tối sau bữa cơm cậu sẽ đo cho ông, hầu như kết quả đều ổn định.

Ông nội không thể nói lại cháu trai nên cuối cùng ông chỉ uống một ngụm nhỏ, phần còn lại hầu hết đã vào bụng Quý Vũ.

Ăn cơm xong, cuộc gọi video của Sầm Chi Hành đến rất đúng giờ, Quý Vũ về phòng, cậu đặt điện thoại lên bàn học rồi chào anh: "Anh Hành, chúc mừng năm mới ~" Cậu ngọt ngào nói.

Sầm Chi Hành cười đáp: "Tiểu Vũ ngoan cũng năm mới vui vẻ nhé."

Anh Hành chắc mới hút thuốc xong, giọng anh khàn hơn bình thường.

Quý Vũ chống cằm nghiêng đầu nhìn anh.

Nhìn phong cảnh ở phía đối diện, có lẽ lại là ban công ở nhà anh, cậu thử hỏi: "Anh Hành, hình như mỗi năm cứ vào đêm giao thừa là anh lại không vui lắm?"

"Em cũng nhận ra à?" Sầm Chi Hành nhướng mày, anh nhìn thẳng vào Quý Vũ, ánh mắt quan tâm khiến trái tim Quý Vũ như mềm ra, anh nói: "Đúng là có một chút, gia đình tôi cứ thích nói nhiều."

Sầm Chi Hành không muốn nói về vấn đề này, anh chỉ trả lời qua loa vài câu, Quý Vũ cũng không hỏi thêm, hai người bắt đầu trò chuyện về kết quả học tập của Quý Vũ.

Môn Văn tổng hợp của Quý Vũ cũng tạm ổn, các môn như Văn và Anh chủ yếu là phải ghi nhớ, coi như là cũng tạm, nhưng điểm trung bình cuối kỳ với Toán thì lại không đủ điểm, xếp hạng tổng thể chỉ ở mức trung bình, muốn vào đại học top 1 rất khó.

Quý Vũ chống cằm, cậu thở dài: "Khó quá à —— Anh Hành, em vẫn muốn thi vào đại học ở Giang Thành, nhưng nếu không đậu thì sao?"

Giọng Quý Vũ lúc phàn nàn hệt như đang làm nũng, Sầm Chi Hành rất thích kiểu này, anh vui vẻ dỗ dành cậu: "Cố gắng thi đi, Tiểu Vũ của chúng ta là người rất giỏi mà."

Quý Vũ vùi mặt vào tay "Ừm" một tiếng, giọng cậu nặng nề: "Nếu thi không đậu thì sao, kỳ thi thử cuối kỳ em cũng không làm tốt." Cậu cúi đầu lèm bèm một hồi, lúc ngẩng đầu lên, đôi mắt cũng mờ đi.

Sầm Chi Hành bật cười, anh thoát khỏi màn hình cuộc gọi video rồi lướt qua danh bạ WeChat, nói: "Đại học Sư phạm Giang Thành có chuyên ngành Giáo dục đặc biệt, là một trong ba trường top đầu trên toàn quốc, học kỳ sau sẽ có kỳ thi tuyển sinh dành riêng cho học sinh khiếm thính, nếu em sợ thi đại học không tốt thì có thể thử cái này."

Sầm Chi Hành thấy cậu cúi đầu không nói gì, anh xoa nhẹ hai ngón tay của mình, nếu bây giờ đang ở trước mặt đối phương, chắc hẳn anh đã nắm lấy cằm cậu nâng lên rồi, nhưng bây giờ cách nhau một cái màn hình, anh không làm gì được, may là Quý Vũ có bộ xử lý âm thanh nên vẫn có thể nghe thấy.

"Đang nghĩ gì vậy? Không muốn học chuyên ngành Giáo dục đặc biệt, muốn thi đại học bình thường sao? Ngẩng đầu lên nào."

Quý Vũ ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt lấp lánh như nước.

Cậu thì thầm: "Không phải không muốn... chỉ là... chỉ là không biết làm sao để cảm ơn anh Hành... Mấy chuyện này đâu có liên quan gì tới anh đâu mà anh còn giúp em tìm hiểu..."

Sầm Chi Hành cau mày nói: "Gì mà không liên quan, việc của em chính là việc của tôi, suốt ngày nghĩ không đâu, cứ làm màu thôi."

Mặc dù là lời mắng nhưng giọng Sầm Chi Hành lại rất nhẹ nhàng, Quý Vũ cũng biết điều đó, cậu dụi mặt vào lòng bàn tay, nhỏ giọng nói: "Anh, em xin lỗi mà."

Khi đã nghe tiếng "anh" rồi, Sầm Chi Hành cũng không tức giận nữa, anh xoay màn hình cho Quý Vũ xem pháo hoa mừng năm mới vào lúc 12 giờ.

Giữa tiếng pháo giòn giã, giọng nói trầm ấm của anh vang lên: "Chuyện tài liệu thi tuyển sinh em chờ vài ngày nữa tôi sẽ gửi cho em, em chuẩn bị theo yêu cầu trong đó, có chỗ nào không hiểu thì gọi điện cho tôi. Nhưng cũng phải chuẩn bị cho kỳ thi đại học nữa, mỗi môn bố trí thời gian ôn tập, đừng áp lực tâm lý, thi xong kỳ nghỉ hè tôi sẽ đến đưa em tới Giang Thành, chúng ta sẽ thư giãn vài ngày, dù kết quả thế nào, tôi cũng sẽ mua cho em điện thoại và máy tính mới."

Giống như người lớn chuẩn bị cho kỳ thi đại học của con cái mình, từng việc nhỏ đều được lên kế hoạch rõ ràng, mọi lo âu và căng thẳng của Quý Vũ về kỳ thi đại học đã được xoa dịu.

Trước lúc đi ngủ, cuộc gọi video của họ vẫn chưa kết thúc, Quý Vũ tựa lưng vào đầu giường học từ vựng, bên kia màn hình, Sầm Chi Hành cũng vừa đóng sách lại, anh hỏi cậu: "Đọc cho tôi nghe xem nào?"

Thỉnh thoảng vào các tối cuối tuần, hai người cũng nói chuyện như vậy đến rất khuya, trước đây là kiểm tra từ vựng trong bài tập ngữ âm, giờ là kiểm tra tình hình ôn tập.

Quý Vũ thích cảm giác được Sầm Chi Hành giám sát, điều đó làm cậu thấy sự tồn tại của mình, có người chú ý đến cậu, có người quan tâm cậu.

Cậu chụp lại trang từ vựng cuối cuốn sách tiếng Anh rồi đóng sách lại, cụp mắt nhìn vào phần dưới mắt của Sầm Chi Hành.

"Trách nhiệm; Nghĩa vụ."

"Responsibility."

"Dừng lại; Bỏ cuộc; Rời đi."

"Quit."

......

Quý Vũ phát âm tiếng Anh rất kém, nhưng Sầm Chi Hành có thể nghe hiểu được, vì kỳ thi đại học không có phần thi phát âm, về mặt thi cử, yêu cầu tạm thời của anh với Quý Vũ chỉ là nhớ cách đánh vần từ.

Kiểm tra xong, Quý Vũ chỉ sai một từ, Sầm Chi Hành bảo cậu dùng bút đỏ gạch dưới từ đó rồi nhắc cậu đọc đi đọc lại nhiều lần.

Quý Vũ gật đầu, làm xong thì ngượng ngùng cười nhìn vào màn hình, Sầm Chi Hành hiểu ý, anh nhẹ nhàng nói: "Tiểu Vũ giỏi lắm."

Nói xong, cậu nhóc được như ý muốn, cậu cười khẽ, một tay cầm điện thoại, đứng dậy bỏ sách và bút vào cặp.

Trong màn hình, có thể nhìn thấy cổ chân thanh tú của Quý Vũ thoáng qua.

"Nhanh lên, dọn dẹp rồi lên giường ngủ đi."

Quý Vũ đáp "Vâng", cậu kéo khóa cặp lại sau đó chui vào chăn.

Màn hình bị lắc một chút, cuối cùng dừng lại ở khuôn mặt của Quý Vũ, khuôn mặt cậu thật sự rất đẹp, góc nghiêng cũng dễ thương, gò má đã có thịt một chút, giống hệt chú chuột nhỏ cuộn tròn trong hốc cây.

Sầm Chi Hành khựng lại một chút rồi lên tiếng trách móc: "Sao lại không mặc quần bông giữ ấm rồi?"

Chú chuột nhỏ nhỏ giọng "A" một tiếng rồi nhẹ nhàng oán giận: "Sao anh lại phát hiện ra vậy, anh Hành, anh đừng tinh mắt như vậy chứ."

Nói xong, cậu bò dậy mặc quần bông vào rồi mới chui lại vào chăn: "Xong rồi."

Ở màn hình đối diện, Sầm Chi Hành cũng đã dọn dẹp xong sách vở, chỉ còn lại ánh đèn ngủ nhỏ trên đầu giường, trong màn đêm yên tĩnh, Quý Vũ lén lút bấm tăng âm lượng, cậu nghiêng tai nghe tiếng hít thở nhẹ nhàng từ phía đối diện, cơn buồn ngủ từ từ ập đến.

Lúc chuẩn bị đi ngủ, Sầm Chi Hành nói: "Tiểu Vũ ngủ ngon."

Giọng anh như lông vũ nhẹ nhàng lướt qua vành tai làm Quý Vũ tỉnh táo hơn một chút.

Trước khi cúp máy, hình như Sầm Chi Hành nghe thấy một tiếng thì thầm rất nhẹ.

"Quit." Phát âm cực kỳ chuẩn, giống như đã luyện tập vô số lần rồi vậy.

Âm thanh ấy vụt qua rất nhanh, trong bóng đêm tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng thở của chính cậu.

Lời tác giả:

Đều là từ vựng trong bài học tiếng Anh, sách giáo khoa phổ thông, Unit 1.

Chỉ là một chút gợi ý nhỏ.

Chương này chỉ là phần chuyển tiếp trong cuộc sống hàng ngày, chương tiếp theo sẽ kết thúc việc yêu xa! Hãy tin mình!!

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.