Vân My đặt dĩa bình thường xuống trước mặt ngài chủ tịch còn dĩa kia thì trước mặt cậu ta.
-Vừa ý cậu rồi đấy.
-Đây mà là dưa hấu sao? Là dưa siêu mỏng thì đúng hơn.
Thực sự là mỗi miếng đều trông rất mỏng, có thể nhìn xuyên từ bên này qua bên kia. Thì thế mới lấy hết được mọi loại hạt ra chứ. Đúng là thông mình! Bái phục!
Ngài chủ tịch cũng ko tránh nổi sự ngỡ ngàng trước dĩa dưa đặc biệt.
Nhưng rồi ổng cũng tỏ ra tâm đắc.
-Ý tưởng này thật là thông minh. Cắt được như thế này là cả một nghệ thuật đấy.
- ^_^
Cậu ta thì…nóng trong người.
-Thế này thì ăn sao nổi.
-Sao ko ăn nổi, ko có hạt ko phải cậu mới ăn được sao? Giờ ko còn một hạt nào cả lại nói ko ăn được, rút cuộc cậu muốn giở trò gì nữa?
-Mỏng thế này thì dính răng chứ ăn cái nỗi gì.
-Mỏng thì ghép vài miếng vô mà ăn, đừng bày trò hành hạ người khác nữa.
Ông lão lên tiếng chấm dứt màn trẻ con của cậu ta.
Tưởng cậu ta sẽ bực bội ko ăn nữa, ai dè vẫn ngồi đó ăn ngon lành. =_=
Lát sau khi cậu ta đã lên phòng nghỉ dưỡng, dọn dẹp xong xuôi mọi thứ, Vân My mới chợt nhớ ra vấn đề với chiếc điện thoại mới của mình.
Thực ra cô ấy cũng khá thích nghe nhạc, khi đầu óc bế tắc hoặc cảm thấy mệt mỏi, cô ấy rất muốn được nghe nhạc, chỉ là ông bà Hà chẳng bao giờ cho phép cổ rời khỏi bàn học và việc học.
Khi nãy ông nội cũng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/s-a/245760/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.