Chương 8: Thi thể đội thám hiểm
Editor: An Nhiên
Cậu không cảm thấy sợ hãi những thi thể này chút nào, nếu thi thể đó còn sống, cậu có khi còn hỏi họ rõ ràng tất cả mọi chuyện xảy ra. Thậm chí còn có chút hy vọng bọn họ có thể sống lại, đặc biệt là Thẩm Quỳnh.
Cậu nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình ảnh thi thể Thẩm Quỳnh bị chia thành nhiều mảnh nhỏ, dáng người xinh đẹp, thuần khiết, mềm mại, tỏa ra hơi thở thanh xuân ấm áp của nữ sinh trung học, hiện tại đã bị chia thành nhiều mảnh nằm trên mặt đất.
Mắt vẫn nhắm, đương lúc mơ mơ màng màng, dường như những đoạn kí ức liên quan tới Thẩm Quỳnh dần trở nên rõ ràng.
Cậu cố tình đi qua cô ấy, cô ấy cũng không nhớ tới cậu.
Hiện giờ, chỉ bằng lời nói, mọi hình ảnh đang dần hiện lên trong đầu, dường như cảm giác mình đã yêu thương cô gái ấy, cậu cảm thấy bản thân vô cùng, vô cùng biến thái. Cậu không rõ đây là loại cảm xúc gì. Vì hối tiếc sao? Nếu cậu có thể tác động tới sinh mệnh của cô ấy, thì vì cái gì cậu lại không làm, mà chỉ gặp rồi lại lướt qua nhau. Nếu bọn họ quý mến nhau? Nếu họ trở thành bạn tốt của nhau? Có lẽ cái hiện nay cậu có thể làm là thay đổi vận mệnh của chính mình.
Tuy nhiên bây giờ có nói gì cũng đã muộn. Lê Thốc không muốn nhìn thấy cảnh một sinh mệnh lại mất một cách dễ dàng như vậy. Cậu không muốn trông thấy sự yếu ớt và mong manh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sa-hai-ii-sa-mang-xa-sao/1764844/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.