Hôn trộm bị tóm gọn, đổi thành người khác có lẽ đã hoảng loạn xấu hổ muốn chui xuống đất, nhưng Dụ Hạ chỉ là chậm rãi chớp mắt một cái, tỉnh bơ nhìn Thích Tầm Chương, dường như không phản ứng lại.
Thích Tầm Chương trầm mặc nhìn cậu, cảm xúc trong con ngươi u ám phức tạp, đang muốn nói gì đó, bên ngoài vang lên tiếng reo hò đếm ngược đến long trời lở đất.
"10, 9, 8..."
Dụ Hạ theo bản năng mà nhìn ra ngoài cửa xe, màn hình lớn ở giữa quảng trường không ngừng biến đổi con số đếm ngược, tất cả mọi người đang hoan hô reo hò.
"3, 2, 1..."
Pháo hoa được bắn lên trời từ bờ sông bên kia, nổ tung rực rỡ sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng lóa mắt chiếu vào trong đôi mắt Dụ Hạ.
"Đẹp thật." Dụ Hạ thấp giọng lẩm bẩm.
Thích Tầm Chương khởi động xe, Dụ Hạ cảm thấy vẫn chưa vui đủ mà thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng hỏi anh: "Chú, bây giờ chúng ta phải trở về sao?"
"Ừm." Thích Tầm Chương nhàn nhạt đáp một tiếng, mắt nhìn về phía trước chuyên tâm lái xe, không tiếp tục nói nữa.
Xe nhanh chóng rời khỏi khu náo nhiệt, trả lại sự tĩnh lặng cho màn đêm, trong buồng xe ngột ngạt chỉ còn bài hát phát đi phát lại không biết mệt mỏi, Dụ Hạ rũ mắt xuống, mấy lần lời chưa kịp ra khỏi miệng lại nuốt trở vào.
Về tới nhà trời đã sắp rạng sáng, Thích Tầm Chương nhẹ nhàng dặn dò Dụ Hạ: "Về phòng rửa mặt rồi đi ngủ đi, ngày mai nghỉ cũng đừng rề rà đến trễ quá."
Dụ Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sa-vao/2464957/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.