Sau khi về trường, Dụ Hạ đi căntin ăn cơm trưa trước, lúc trở lại phòng, mấy người bạn cùng phòng đều đã trở về, đang tụ tập lại nói chuyện.
Dụ Hạ đẩy cửa bước vào, căn phòng yên tĩnh lại trong nháy mắt, ba người đứng dậy, tránh né ánh mắt Dụ Hạ, gấp gáp cầm cặp sách ra khỏi phòng.
Dụ Hạ mặc kệ bọn họ, mấy người này từ tối qua tới giờ cứ một dáng vẻ hành tung bí hiểm, vốn là cậu còn muốn hết sức tạo mối quan hệ tốt đẹp với bạn cùng phòng, bây giờ chỉ cầu mong bình yên vô sự, nước sông không phạm nước giếng thôi.
Trong phòng không có người khác cậu càng cảm thấy vui và yên tĩnh, đi ra ban công rửa mặt, bò lên giường định ngủ trưa, mới vừa nằm lên trên đó, lại phát hiện đệm giường đều ướt.
Lúc sáng ra ngoài vẫn còn sạch sẽ, bây giờ chăn ướt thành một mảng lớn, Dụ Hạ cau mày ngồi dậy, đưa tay sờ sờ, để lên mũi ngửi một cái.
May mà chỉ là nước sạch.
Không cần nghĩ cũng biết là ai làm, Dụ Hạ cực kỳ bó tay, đã là học sinh lớp 12 rồi, thủ đoạn hại người không khác gì học sinh tiểu học, có cần phải như vậy không?
Cười cười một tiếng, Dụ Hạ nhảy xuống giường, đem chăn ga trải giường thay đổi, cầm cặp sách ra ngoài.
Học xong lớp tự học buổi tối rồi trở về đã là 10 giờ tối, ba người bạn cùng phòng về trước Dụ Hạ, nhìn thấy Dụ Hạ bước vào, người tối qua dùng quần áo dơ che đậy cơ thể không cho cậu xem xông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sa-vao/2464968/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.