Hai người cứ ngồi kình nhau như thế đến xế chiều thì Trần Hiểu Sắt để QQ sang chế độ ẩn, nửa tiếng sau đèn ảnh đại diện của Tống Á cũng tối đi. Trần Hiểu Sắt lại nghịch ngợm bật nick mình sáng lên, không lâu sau sau nick của Tống Á cũng sáng lên, đùa qua đùa lại như thế không biết chán cho đến lúc tan việc Tống Á mới nhắn sang cho cô một câu: "Còn muốn chơi nữa không? Nếu không muốn chơi nữa thì một tiếng sau gặp nhau ở chỗ cũ."
Trần Hiểu Sắt rối rắm không biết phải làm sao, tự hỏi mình có nên đi hay không? Có nên đi hay không đây? Ai đó có thể giúp mình quyết định không? Mị lực của người yêu cũ quả thật là không thể khinh thường.
Lúc này điện thoại của Trần Hiểu Sắt chợt rung lên xèo xèo khiến cô giật nảy mình, cầm lên xem thì thấy một số điện thoại lạ. Chắc là cái tên môi giới chết tiệt kia rồi, lần trước đi xem nhà có để lại số điện thoại thế là từ đó cho đến nay suốt ngày cứ đeo bám cô chào hàng phòng ốc. Cô thật không thể nhịn thêm được nữa lập tức nhấn tắt luôn.
Tống Á đợi mãi không thấy tín hiệu trả lời, đành nhắn sang câu nữa: "Có phải em bận không?"
Trần Hiểu Sắt đọc xong tin này thì nảy ra chủ ý, vội trả lời: "Đúng vậy, em có việc không đi được." Sau đó tắt QQ, dự định là về thẳng nhà luôn, vì đã rất lâu rồi cô chưa được ăn một bữa thịnh soạn nào cả.
tâm trạng cứ nặng nề buồn chán suốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sac-mau-quan-nhan/1255999/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.