Vinh Tuyệt Trần vẫn chăm chú vào bàn cờ, động tĩnh xung quanh thế nào cũng không để ý. Nàng nào biết Ngụy Thanh Thù chịu khó đứng từ phía xa nhìn đến, một khắc cũng không rời, từng ánh mắt, cái nhíu mày, sự hào hứng của nàng ăn sâu vào lòng hắn. Một người nữa, Tiêu sát các chủ, không đủ kiên nhẫn nhìn xa như vậy, hắn dậm mạnh bước chân bay thẳng đến phía sau nàng. Bàn tay rắn rỏi khẽ chạm vào ba nghìn tóc đen như thác, cuốn lên thành một búp nhỏ rồi lanh lẹ cắm vào một cây trâm hồ điệp bằng dương chi bạch ngọc tinh xảo. Nàng bấy giờ nhận ra, quay đầu híp híp mắt cười nhìn hắn.
-Đến tham dự đại hội võ lâm mà lại ngồi đánh cờ? Hắn tà mị hỏi, tay vẫn không quên vân vê mái tóc.
-Tiêu mỹ nhân, ngươi lại có ý kiến với gia, ngoan ngoãn ngồi yên đi, tí nữa xong việc gia hảo hảo chơi với ngươi nha! Nàng không yếu thế kéo cằm hắn lại kiêu ngạo nói.
-Được… Hắn vui vẻ phẩy tay kéo theo một chiếc ghế đá, ngồi cạnh nàng tiếp tục trò chơi với những sợi tóc.
Khinh Giang từ ngay khoảnh khắc người kia xuất hiện đã cảm thấy một cỗ áp lực hung hăng đánh vào lồng ngực hắn, bộ dạng đó chỉ có thể là Tiêu Sát các chủ. Nhìn tên này say mê thuần phục nữ nhân trước mặt, hắn vừa ganh tị vừa thấy rối loạn, kiềm chế muốn đá văng hắn đi vì làm hỏng chuyện tốt.
-Giang đại hiệp, ngươi đánh a?
-Ừ, được…
Bị nàng gọi hoàn hồn, hắn lại phải bỏ qua hình ảnh chướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sac-nu-ky-tai-co-nen-da-phu/428910/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.