🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Yến Cửu Phi bị Lục Tri Niên châm hơn mười ngày, nhổ mấy chục ống giác, cảm thấy cả người mình đều phải thủng, mới rốt cuộc vào một buổi sáng sớm ngày nào đó phát hiện mình được rồi.

Gã rơi lệ đầy mặt, kích động không thôi, ôm chân Lục Tri Niên khóc hơn nửa canh giờ, lại là muốn nhận cha, lại là muốn dập đầu, Lục thần y sợ tới mức mấy ngày nhìn thấy gã đều phải đi đường vòng.

Giang Vũ Nhi rời khỏi Lãm Nguyệt Phong nhiều ngày, tiểu sư đệ nàng tìm tới đây. Nàng thấy sư huynh không có, tóm lấy tiểu sư đệ chính là nhéo mặt xoa đầu một trận, nói chờ sư huynh đến tìm, sẽ không được nhéo, không được xoa.

“Sư huynh chọc giận đệ, có phải không?” Giang Vũ Nhi nhéo nhéo mặt tiểu sư đệ, cười nói, “Sao huynh ấy không đi cùng đệ?”

Tiểu sư đệ cả giận: “Đệ tới tìm sư tỷ, vì sao phải đi cùng với huynh ấy?!”

Giang Vũ Nhi nói: “Được rồi được rồi, chúng ta mau đi thôi, đừng để cho huynh ấy tìm được.”

Tiểu sư đệ: “Chính là… nếu huynh ấy không tìm thấy chúng ta, lạc đường, làm sao bây giờ?”

Giang Vũ Để: “Để cho huynh ấy lạc đường, tốt nhất nửa đường bị chó tha đi, bên tai đều thanh tịnh.”

Hốc mắt tiểu sư đệ hồng hồng, “Đệ không muốn sư huynh bị chó tha đi…”

Sư huynh vội vàng nhảy ra từ chỗ tối, ôm tiểu sư đệ mắng Giang Vũ Nhi, “Muội mới bị chó tha! Muội dọa đệ ấy làm gì?!”

Giang Vũ Nhi nhướng mày, tiểu sư đệ quay đầu liền rống sư huynh, “Không cho phép hung sư tỷ!”

“Được được được,” Sư huynh liên tục gật đầu, “Không hung không hung, đệ đừng giận a…”

Ba người bọn họ ở lại Lưu Vân sơn trang mấy ngày, buổi chiều đầu tiên phòng của sư huynh đệ liền “ư ư a a” không ngừng, ngày hôm sau sư huynh đã bị tiểu sư đệ đuổi ra khỏi phòng.

Lạc Tầm Phong đi ngang qua, như gặp được bạn chí cốt bạn thâm giao.

Hắn cũng bị Thẩm Chỉ Ngọc đuổi ra ngoài, bởi vì đêm qua củi khô lửa mạnh*, tình nồng quấn quanh, nhưng Thẩm Chỉ Ngọc làm một lần xong liền muốn ngủ. Lạc Tầm Phong một lòng nhiệt liệt, nhịn không được lại đè nặng người thở hổn hển hơn nửa đêm. Vì vậy, sáng sớm liền bị Thẩm Chỉ Ngọc đuổi ra khỏi phòng.

(*乾柴烈火 can sài liệt hỏa.)

Lạc Tầm Phong mặt mày ủ rũ, không biết phải dỗ Thẩm Chỉ Ngọc như thế nào. Liền thấy sư huynh Giang Vũ Nhi khí định thần nhàn*, không chút hoảng loạn.

(*气定神闲: nhàn nhã thư thái…)

Lạc

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sac-xuan-nhap-ruou/306519/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sắc Xuân Nhập Rượu
Chương 38
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.