Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Vân Hy nhìn người phụ nữ cười hạnh phúc trong lòng mình, khuôn mặt tràn ngập vẻ bi thương. Giờ anh hận chính mình, trước đó anh còn nói muốn tái hôn với Mạn Mạn, mà giờ lại tuyên bố đính hôn với Hạ Lâm.
Anh không yêu Hạ Lâm, anh chỉ cưới cô vì đứa trẻ.
Anh không phải là người chồng tốt, đời này anh cũng sẽ không đảm đương được trong trách này, anh không thể yêu Hạ Lâm được nữa, vậy anh chỉ còn có thể làm hết sức mình trở thành một người cha thật tốt.
Đến khi anh già, cho dù thật sự có lỗi với mọi người, ít nhất anh còn có thể đối diện với con của mình.
Trở về đại sảnh, anh tuyên bố chuyện đính hôn với Hạ Lâm trước mặt khách khứa.
Hoắc Nghiệp Hoành suýt thì bị anh làm cho tức chết, nếu không phải vì hôm nay là đại thọ bảy mươi của mình thì ông đã trực tiếp kêu người quẳng Hạ Lâm đi rồi.
...
Trên tầng, bà Trương đã xử lý xong vết thương trên ngón tay Lê Hiểu Mạn.
Cô ngồi nhìn vết thương trên tay trái của mình, lại nhìn vết thương trên tay phải, cô phát hiện cả hôm qua và hôm nay cô đều rất xui xẻo, luôn làm ngón tay mình bị thương.
Trong lòng mơ hồ có dự cảm xấu, dường như đã xảy ra chuyện gì.
Trang phục màu trắng bị rượu làm dơ nên bà Trương đã đi tìm cho cô bộ mới, bảo cô thay ra trước, nhưng đi ra ngoài rất lâu cũng không thấy quay lại.
Lê Hiểu Mạn ngồi lâu liền nghi ngờ đứng dậy chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/1203246/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.