Bất quá Cố Vân cũng chỉ giới hạn trong thưởng thức mà thôi, cởi xuống vải mịn cũ, lấy ra một chút thuốc mỡ, cẩn thận giúp hắn bôi lên miệng vết thương. Ở quân y tỉ mỉ chữa trị, miệng vết thương đã chậm rãi ở khép lại, nhưng là sau lưng vẫn là để lại một cái vòng tròn hình hố nhỏ, phỏng chừng là để lại sẹo.Ở sau lưng hắn, còn có thật to nho nhỏ vết thương cũ, Cố Vân trong lòng có chút bội phục hắn.
Mà Túc Lăng vừa rồi khi thoát y thản nhiên, ở Cố Vân vi nhiệt đầu ngón tay cùng lạnh lẽo thuốc mỡ bôi ở miệng vết thương trở nên có chút quái dị. Đồng dạng thuốc mỡ, động tác của nàng cũng không tính là mềm nhẹ nhưng sao so với quân y đổi dược cho hắn cảm giác kém nhiều như vậy.Cái loại nhiệt này lại lạnh, lại đau lại tê, nói thật, không tốt lắm!
Mà làm Cố Vân giúp hắn buộc băng vải, khi băng vải nhiễu qua trước ngực hắn,ngực của nàng như có như không xẹt qua lưng hắn. Trong đầu không chịu khống chế nhớ tới đêm đó, ở doanh trướng theo hô hấp, phập phồng không chừng... (=)) Lăng ca thật … Vân tỷ mà biết thì anh chết)
Đáng chết! Hắn là nam nhân bình thường. Giờ khắc này, Túc Lăng vô cùng hối hận làm cho nàng đổi dược.
Cố Vân vốn không có nhiều tạp niệm như vậy, thân thể nam nhân nàng gặp qua nhiều lắm. Trước kia vào thời điểm đặc huấn, tại dã ngoại nàng không biết đã băng bó cho bao nhiêu đội viên nam, cho nên hiện tại đối nàng mà nói dễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-ga-tan-nhan-chi-quan-su-phu-nhan/538003/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.