“Hắn? Ai a?” Trác Tình ra vẻ không biết hỏi lại.
“Hừ! Hiện tại mới đến giả ngu không chê muộn a?”
Sinh khí làm cho mặt Cố Vân tái nhợt nhiễm thượng nhiều điểm đỏ ửng, thoạt nhìn khỏe mạnh hơn một chút. Trác Tình ngồi bên cạnh nàng, nghiêm Túc nói: “Vân, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
Cố Vân hơi giương mắt, nói: “Ngươi nói đi.” Tình còn như vậy thật sự nhất định là có chuyện trọng yếu.
“Về sau có thể hay không đừng nữa dùng loại kế hoạch giết địch một ngàn, tự thương hại tám trăm, tuy rằng Ngao Quý sa lưới, Dạ Mị được cứu, cuối cùng chân tướng rõ ràng nhưng là ngươi lần này đã ở quỷ môn quan đi dạo một vòng, ngươi không để ý tới chính mình cũng nên vì ta, vì Túc Lăng, vì Ngao Thiên suy nghĩ một chút. Nếu ngươi chết, Ngao Thiên cũng không sống, Túc Lăng phỏng chừng đem chính mình bức điên đồng thời mọi người cũng sẽ không vui vẻ mà sống được! Mà ta...” Trác Tình không nói thêm gì nữa, mỗi khi hồi tưởng bộ dáng nàng hấp hối, tay nàng đều run, tuy rằng nàng lý giải Vân nhưng là chuyện như vậy một lần là đủ rồi!
Đem tay Trác Tình cầm lấy, Cố Vân thở dài nói: “Thực xin lỗi, ta chỉ là...” Muốn giải thích, lại cảm thấy không có gì có thể nói, nàng lúc ấy thầm nghĩ muốn cởi bỏ án này còn muốn Ngao Thiên trong sạch, muốn cho hung thủ chân chính phải chịu tội, nàng quả thật xem nhẹ cảm thụ của bọn họ nhưng là làm cho nàng lựa chọn lại một lần nàng có thể thay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-ga-tan-nhan-chi-quan-su-phu-nhan/654499/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.