Bữa ăn chấm dứt.
Hồ Khiên Dư đưa bạn gái ngôi sao về nhà.
Diêu Khiêm Mặc ngựa quen đường cũ, đưa tôi về nhà trọ.
Xe dừng lại, tôi xuống xe đi vài bước, bị anh ta gọi lại: “Không mời anh lên uống chén café?”
Anh ta hỏi như vậy, chân đã bước xuống xe, ấn điều khiển khóa xe, khuỷu tay chống bên cửa.
Tôi xem đồng hồ, không đến mười giờ, còn sớm, “Café uống nhanh, nếu không chê thì mời anh lên uống một chén.”
Mấy hôm trước tôi mới mua Jamaica Blue Moutain café(1),còn chưa mở, để trong phòng bếp. Diêu Khiêm Mặc nhìn thấy cảm thán một tiếng, “Đặc sản a!”
Tôi cười, không nói gì, mở bình café, nấu nước sôi … Mỗi cuối tuần tôi đều nhàn nhã, chỉ pha một bình café ngào ngạt, vừa nhấm nháp vừa suy nghĩ.
“Café này tôi mua còn chưa dùng đến.”
Thấy anh ta kinh ngạc nhìn tôi mở gói café. Một lúc sau, anh ta ngồi xuống chiếc ghế cao, hai tay đặt trên bàn đánh bóng, thực sự thích thú.
Tiếng máy pha café truyền đến những tiếng lách cách, nước cũng sắp sôi, tiếng bọt nước kêu ồ ồ, tôi muốn ấn nút giữ ấm, liền bị Diêu Khiêm Mặc ngăn lại, anh ta nhìn mặt đồng hồ hiển thị nhiệt độ: “Chờ một chút, dùng nước 95 độ pha café là tốt nhất.”
Thì ra là dân sành.
Ngẫm lại cùng đúng, người này không những là luật sư danh tiếng, còn là công tử đời thứ ba của dòng họ lâu đời nhất Singapore.
Trình độ thưởng thức cao cũng là bình thường.
“Em hỏi một vấn đề được không?” Tôi đột nhiên nghĩ đến một việc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-lam-noi-tiep/1143974/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.