"Bây giờ chúng mình cẩn thận ngồi lại nói chuyện với nhau một chút nào."
Tạ Doanh nhấc eo Giang Phù, để cậu ngồi sang ghế salon bên cạnh.
Giang Phù quay đầu đi, nước mắt men theo gò má trượt xuống cổ.
Cậu cảm thấy không còn lời gì để nói cả, chỉ khi những nguyên nhân này vẫn còn tồn tại, thì nỗi sợ hãi của cậu vẫn sẽ vĩnh viễn không bao giờ biến mất. Nói cậu quá đà cũng được, nói cậu hay suy nghĩ bi quan cũng được, bởi vì đây chính là những gì mà cậu thực sự nghĩ tới.
"Đầu tiên anh muốn đính chính lại một chút." Tạ Doanh hỏi: "Em yêu anh không?"
Giang Phù nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng.
"Vậy là được." Tạ Doanh nói: "Anh yêu em em cũng yêu anh, còn có gì mà phải suy nghĩ nữa chứ."
Tạ Doanh ôm chầm lấy Giang Phù, để cho cậu dựa vào trong lồ ng ngực mình.
"Có những chuyện không dễ nhưng cũng chẳng khó. Tình yêu của chính mình, chỉ cần 2 người hạnh phúc bên nhau là đủ, nếu em yêu anh, thì tại sao em không ở bên anh? Hoặc là nói, em đã thành niên rồi, và cũng chẳng có quan hệ huyết thống gì với anh hết, vậy tại sao không thể ở bên nhau được chứ? Lẽ nào anh xấu xí không lọt được vào mắt em sao?"
"Gia thế, tiền tài, học thức, địa vị, những thứ này không phải là vấn đề. Em chỉ mới 19 tuổi, sau này vẫn còn con đường rất dài phải đi, tương lai phía trước như thế nào không ai biết trước được. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-lam-sai-lam-chanh-trap-tuong-ap/506753/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.