Tạ Doanh vừa dứt lời, Phó Vân Dung không thể tin được trợn tròn mắt, sau đó nổi giận đùng đùng bỏ đi.
Cô ngồi vào trong xe rồi mà vẫn tức không chịu được, lại xuống xe đạp mạnh cửa xe một cái, đạp cho cửa xe móp thành một lỗ.
Phó Vân Dung thở hổn hển, có trời mới biết khi cô nghe thấy câu Tạ Doanh nói "là người yêu tôi" lúc đó cô chỉ muốn nhào tới cào vào mặt của Giang Phù. Cô cũng không nghĩ được, Giang Phù ngoại trừ cái mặt đẹp ra thì có cái gì hay, chỉ là một thằng tiểu bạch kiểm rốt cuộc nó có cái gì hấp dẫn Tạ Doanh đến như vậy? Lẽ nào mặt cô rất xấu xí, không lọt được vào mắt của Tạ Doanh sao? Chỉ mới 1 năm, mà địa vị của Giang Phù đã có ở trong lòng Tạ Doanh vượt mặt cả cái người đã thân thiết với Tạ Doanh hơn 20 năm như mình.
Cô càng nghĩ càng tức, dưới chân không kiềm lại lực, cô đạp ga tăng tốc, chiếc siêu xe thể thao màu đỏ gầm rú lên, nhanh chóng phóng tới con sư tử bằng đá cách đó không xa.
Phó Vân Dung sợ tái hết cả mặt, vội bẻ lái vô-lăng, thật may không có nguy hiểm, nhưng đèn pha của ô tô đã bị trụ đá của sư tử va vào bị vỡ.
Phó Vân Dung vừa tức vừa sợ, hai loại cảm xúc cực đoan đan xen với nhau, làm cho cô huhuhu khóc thành tiếng.
Tại sao cô lại thảm như vậy!
So với Phó Vân Dung xui xẻo, thì Giang Phù lại đặc biệt may
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-lam-sai-lam-chanh-trap-tuong-ap/506762/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.