"Cảng quân đêm lặng lẽ, sóng biển nhẹ nhàng làm chiếc hạm lắc lư~"
"Ngọt ngào, em cười thật ngọt ngào~"
"Thủy thủ trẻ~ như hoa nở trong gió xuân~"
"Keng --! Keng --! Keng --!"
Giang Phù mở mắt ra.
Trời tờ mờ sáng, xuyên qua rèm cửa, có một dải ánh sáng yếu ớt chiếu trên tấm chắn gió của điều hòa. Chiếc điện thoại đang sạc trên bàn không ngừng kêu ring ring ring, Giang Phù chộp lấy điện thoại bấm tắt báo thức, sau đó ngã về trên giường thở dài.
Đồng hồ báo 5h30.
Cậu mới ngủ chưa tới 4 tiếng.
Xe tải giao hàng trong siêu thị nhỏ dưới lầu đột nhiên vang lên hai tiếng bíp bíp, Giang Phù định nằm thêm 5 phút nữa, thế nhưng siêu thị thường mở cửa trễ nhất đã bắt đầu làm việc rồi, nên mình cũng không thể ngủ thêm được nữa.
Giang Phù nhanh chóng đứng dậy vọt vào phòng tắm tắm.
Nước cũng khá lạnh, rất phù hợp để làm xua đi cơn buồn ngủ.
Tối hôm qua, à không, rạng sáng ngày hôm nay sau khi tan làm cậu nhờ chị Hồng đưa về nhà, sau khi tắm táp qua loa liền lăn ra ngủ.
Cậu cực kỳ mệt mỏi.
Không phải mệt mỏi về thể xác, mà là mệt mỏi về tinh thần. Mặc dù chị Hồng liên tục đảm bảo với cậu rằng sẽ không có chuyện cưỡng dâm ở đây nhưng đêm qua Giang Phù đã nhìn thấy rõ bàn tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-lam-sai-lam-chanh-trap-tuong-ap/506799/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.