Xích Triệt nhìn bọn người của Hiroshi, mạnh mẽ ra lệnh. “Chúng ta đi thôi, ta cũng muốn xem người chú của ta qua 20 năm thay đổi như thế nào.” Xích Triệt cười một cách âm hiểm, lời nói sặc mùi chết chóc.
Cả sáu người bọn họ nhanh chóng đến chỗ hẹn, từ đằng xa đã nhìn thấy đám người thiên binh vạn mã mà Ottona văng sẵn, những nòng súng đồng loạt chĩa về hướng Xích Triệt cùng Tiểu Thúy.
Ottona bước lên phía trước, cười một cách khoái trá, giọng nói đê tiện của lão sang sảng văng vào không khí, khiến cho người khác không khỏi chán ghét và kinh tởm.
“Cháu trai của ta, rất lâu mới được gặp ngươi. Không ngờ ngươi lại lớn đến mức này rồi, ta cũng thấy mãn nguyện cho cha mẹ ngươi đấy.”
Xích Triệt cười nhạt, nhưng đôi mắt nhìn Ottona như là vạn tiễn xuyên tâm, muốn trực tiếp bước đến mà chém lão ngàn nhát không thương tiếc.
“Cám ơn ngươi, nhưng có điều, họ không có phúc để nhận nỗi lời ngươi vừa nói đâu.”
Khuôn mặt của Ottona vẫn giữ bình tĩnh, nhưng lời nói đã chuyển sang lạnh buốt, hắn không cần quanh co đã đâm toạt vào Ý đồ của mình.
“Xích Triệt, màn chào hỏi người thân này đến đây là kết thúc được rồi, ta cũng không muốn cùng ngươi tấu hài nữa.”
“Vậy ngươi muốn điều gì?” Xích Triệt cười cười.
Ottona cũng không dài dòng. “Rất nhanh lẹ, ta cũng không thích dong dài. Ta muốn ngươi cung cấp cho ta một lô vũ khí.”
Xích Triệt vẫn bình tĩnh ung dung, như thể mấy trăm họng súng không hề làm anh cảm thấy nguy hiểm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/san-ho-ly/861348/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.