Tiểu Thúy nằm trong cánh tay rắn chắc của Xích Triệt, nhưng đầu óc vẫn chưa xua đi hết sự dịu dàng và việc thừa nhận chết người trong lời nói kia. Cô biết rất rõ rằng, với những hồi ức thống khổ ấy, việc tin tưởng vào lương tri và tình cảm sẽ là một bước ngoặt đánh đổi bằng sự dũng cảm và gan dạ, dù cho anh là ai đi chăng nữa. Thêm vào đó, với bản tính cao ngạo và quá đỗi quyền uy của mình, thật khó tin khi anh lại thuận theo trái tim mà thổ lộ, điều đó là một sự bất ngờ vô hạn đối với Tiểu Thúy.
Xích Triệt không hề hay biết những dòng suy nghĩ đang trào phúng trong lòng cô gái nhỏ, anh cưng chiều mặc lại áo và chiếc váy cho cô. Sau khi hoàn thành xong công việc một cách nhẹ nhàng và nâng niu, thì anh cũng cảm nhận ra sự bối rối và thất thần của Tiểu Thúy. Cánh tay vô thức ôm cô vào lòng ngực tinh tráng của mình, chiếc cằm chẻ đầy cương nghị đặt lên đỉnh đầu cô, mũi thẳng thừng chen vào những sợi tóc mềm mại, không ngừng hô hấp hương vị quyến rũ từ đó.
“Cảm thấy bất ngờ sao?” Xích Triệt khẽ cọ cọ vào người Tiểu Thúy khiến cô không khỏi nhồn nhột. Anh làm sao không hiểu sự thất thần và ngạc nhiên của cô chứ.
“Ừm.” Tiểu Thúy trầm tĩnh đáp lại.
Xích Triệt không nói gì, xoay người cô đối diện với chính mình. Đôi mắt xanh cực sắc bén của anh như những luồng điện công kích thẳng vào đáy lòng đang bối rối của Tiểu Thúy.
“Em phải nhớ kĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/san-ho-ly/861353/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.