Tề An Cư nghĩ rằng: Tuy rằng bề ngoài thay đổi rất nhiều, nhưng lòng dạ vẫn như cũ.
"Ngôi sao nào cũng thế à?" Anh hỏi.
"Cái gì?"
"Vì giảm béo nên không ăn cơm."
Tống Lăng Ức như bị hàm oan, vội vã thanh minh: "Em không phải kiểu nhịn đói tuyệt thực, rồi rêu rao mình trời sinh khó béo như mấy nữ siêu sao đâu! Bí quyết giữ dáng của em là tập thể hình!"
Sau đó, cậu chứng minh bằng cách bỏ vào miếng khối giò heo, hai má lập tức phồng ra thành khối lớn.
"..."
Sự ngu xuẩn ngày đó vẫn không thay đổi.
Dùng từ gì để miêu tả đây, xuẩn manh? Lạc quan mà nói bộ dạng hiện giờ của đại minh tinh trông thuận mắt hơn cái quảng cái kia.
Tề An Cư liếc nhìn cổ tay Tống Lăng Ức: "Cậu không cần phải mang đồng hồ sao?" (Lời Editor: Ý là vì Tống Lăng Ức là đại diện của một hãng đồng hồ, nên Tề An Cư nghĩ là 24/7 phải đeo đồng hồ của hãng ấy, mình cũng không biết diễn đạt ra sao? =x=)
"À, tham gia sự kiện mới mang, bây giờ không cần." Mắt Tống Lăng Ức sáng lên, cậu hưng phấn nói. "Anh để ý đến quảng cáo của em sao?"
"... Ngẫu nhiên."
Tống Lăng Ưng lộ vẻ ngượng ngùng trên mặt, khiêm tốn nói: "Kỳ thực quảng cáo ấy không tốt tí nào, đạo diễn ngu ngốc, nhiếp ảnh nghiệp dư, không bắt được góc độ hoàn mỹ của em."
"..."
Tề An Cư yên lặng gắp rau xanh.
"Đúng rồi!" Tống Lăng Ức ra vẻ đột nhiên nhớ ra, "Anh đã có bạn gái chưa?"
Tề An Cư dừng một chút,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/san-hu-nhi-nhap-minh-trang/2242659/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.