Mở ra hầu hết chức nghiệp, Lý Thiên Ngọc lúc này khá hài lòng rời đi Đồ thư quán, tiếp đó hắn lại ghé qua tiệm thuốc thu mua một đống thảo dược, một bộ ngân châm, một bộ nồi sắc thuốc, một chiếc cối dùng để tán thuốc, một loạt bình sứ và một chiếc lô đỉnh.
Hắn rời đi tiệm thuốc liền tìm chỗ không người sau đó liền nhét hết vào trong sáng thần không gian rồi nhanh chóng trở về phòng trọ.
Về đến phòng trọ, Lý Thiên Ngọc liền lôi tất cả ra, tiếp đó hắn liền dựa theo ký ức y dược được hệ thống nhét vào trong óc, bắt đầu dùng cối tán tán thuốc thành bột.
Đầu tiên hắn muốn chế tạo một ít thuốc cầm máu do ngoại thương, nội thương,...từng cây thảo dược liền bị hắn nghiền, tán nhỏ thành bột sau đó trộn thêm mật ong theo một liều lượng cố định sau đó bỏ vào trong lô đỉnh.
Mật ong có rất nhiều tác dụng, đặc biệt kể đến thứ nhất là mùi vị thơm ngọt dễ uống, thứ hai có tác dụng cầm máu, thứ ba kháng khuẩn, tăng sức đề kháng của cơ thể, sử dụng làm chất kết dính là tốt nhất do đó Lý Thiên Ngọc liền chọn mật ong.
Lý Thiên Ngọc cũng không dựa trên một phương thuốc cố định nào mà căn cứ theo dược tính của thảo dược và tri thức trong não tự sáng tạo ra phương thuốc của chính mình. Y sư cấp 5 mà không làm được điều này thì cũng quá vô dụng.
Làm tốt các công đoạn, Lý Thiên Ngọc dựa theo phương thức chế tạo đan dược bắt đầu bỏ trong lô đỉnh, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sang-than-tu-luyen-he-thong/1384796/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.