Chương 5
Hai mươi phút sau, Hứa Tri Mộ trở về ký túc xá. Lúc này, Vu Mạc đã từ buổi tụ họp câu lạc bộ trở về, đang đeo tai nghe ngồi trước bàn học, chơi game hăng say đến mức mặt đỏ bừng.
Hứa Tri Mộ đứng sau lưng đợi một lát, chờ cậu ta chơi xong ván này mới lên tiếng gọi: "Mạc Mạc."
Vu Mạc tháo tai nghe, quay đầu lại, giọng nói đầy bất ngờ: "Mộ Mộ, cậu về rồi? Về lúc nào thế?"
"Vừa mới về." Hứa Tri Mộ đáp, rồi nói tiếp, "Tôi có chuyện muốn bàn với cậu."
"Chuyện gì vậy?" Vu Mạc hỏi, mắt vẫn dán vào màn hình máy tính.
Hứa Tri Mộ ngập ngừng: "Là... là chuyện mua quần áo ngày kia. Cậu có ngại nếu tôi dẫn thêm một người không?"
Vu Mạc thuận miệng hỏi: "Ai thế?"
"Hạ Minh Chu."
Vu Mạc vốn đã chuẩn bị vào trận mới, nhưng vừa nghe cái tên này, giọng cậu ta lập tức cao vút: "Hạ Minh Chu?!"
Giọng cậu ta khá lớn, người bạn cùng phòng trước giờ vẫn không ưa bọn họ – Trương Trường Phong – lập tức khó chịu: "Đ* má, ban đêm ban hôm cậu la cái gì hả? Ký túc xá đâu phải của một mình cậu!"
Vu Mạc nghe xong, cười híp mắt quay sang Hứa Tri Mộ: "Mộ Mộ, hay là tôi hát một bài nhé? Thanh Tạng Cao Nguyên được không?"
Trương Trường Phong lập tức đứng phắt dậy: "Cậu...!"
Thấy tình hình không ổn, một người bạn cùng phòng khác là Vương Thiêm vội ngăn Trương Trường Phong lại: "Ê, chẳng phải cậu bảo phải gọi điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-cau-van-chua-thich-toi/2742669/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.