Nhìn thấy sắc hồng phơn phớt trên đôi má Tô Đào, Trần Gia Hữu bèn đứng thẳng người dậy, nhướn môi nói, "Không trêu em nữa."
"Chẳng phải bạn học em đang chờ ở bên kia sao, đi đi."
Tô Đào vội vàng gật đầu, kế đó bước nhanh ra khỏi phòng.
Sau khi buổi họp lớp kết thúc, cô đứng trước cửa nhà hàng, định bụng bắt taxi về nhà.
Bỗng nhiên, chiếc xe màu đen đang đỗ ở ven đường cách đó không xa chợt bóp còi như ra hiệu.
Vài giây sau, một người đàn ông tuấn tú lịch thiệp từ trên xe bước xuống.
Anh tựa lên thân xe, cách cô khá gần, khẽ cất giọng, "Để anh đưa em về, lên xe đi."
Tô Đào, "..."
Mấy người bạn học đứng chờ bên cạnh cười trêu.
"Tô Đào, đừng nói anh chàng đó là bạn trai cậu nha?"
"Cậu đúng là hẹp hòi mà, vừa nãy hỏi thì cậu bảo cậu chưa có bạn trai, bây giờ thì bạn trai đến tận đây đón cậu về."
"Đúng là khiến người ta hâm mộ, cơm no rượu say lại có người đón đưa, chẳng bù cho chúng ta, phải tự lết xác về nhà."
"..."
"..."
Nhóm bạn bắt đầu bàn tán rôm rả.
Tô Đào lon ton chạy sang, người đàn ông nhấc tay lên, giúp cô mở cửa xe ở hàng ghế sau, sau đó cũng lên xe cùng cô.
Mãi cho đến khi chiếc xe đen dần khuất bóng, cô bạn học vừa mới trêu Tô Đào trong phòng riêng bỗng nhận ra người đàn ông lúc nãy có hơi quen mặt, dường như đã gặp ở đâu rồi.
Không hiểu sao cô nàng lại cảm thấy người đàn ông này rất giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-em-do-mat-roi/1208270/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.